Xuất phát từ tò mò, ta nhân cơ hội lột bỏ chiếc khăn che mặt của hắc y nhân kia xuống, liếc mắt một cái liền nhận ra người nọ chính là Mặc Sơ Hàn.
Giây phút nhìn thấy Mặc Sơ Hàn kia, ta hoàn toàn sợ tới điếng người, ở trong nhận thức của ta, Mặc Sơ Hàn đã tử trận nơi biên quan rồi, vì sao lại trở thành con rối của người kia cơ chứ?
Lúc đó, Mặc gia các người chỉ còn lại duy nhất một sợi huyết mạch chính là Mặc Cửu Diệp ngươi, ta kính nể Mặc gia, bởi vậy liền nổi lên tâm tư muốn cứu Mặc Sơ Hàn.
Ta thừa dịp Mặc Sơ Hàn còn chưa quay về phục mệnh, vội vàng viết xuống một dòng chữ, nội dung là người võ công cao cường trong tay ta không nhiều lắm, muốn giữ Mặc Sơ Hàn lại bên người để làm việc giúp ta.
Ta làm như vậy cũng là là ôm tâm lý muốn thử xem sao, dù sao tính mạng của mẫu phi ta vẫn còn nằm trong tay hắn ta, nếu như người ta không đồng ý thì ta cũng chẳng còn cách nào.
Ngay đúng lúc ta không còn ôm hy vọng gì đối với việc này nữa, dự tính suy nghĩ biện pháp khác, người nọ thế mà lại tự mình mang theo Mặc Sơ Hàn tới đây.
Hắn ta nói ta làm việc khiến hắn ta rất hài lòng, sau này lúc ngồi lên ngai vàng của Đại Thuận, bên người cũng cần phải có mấy tên thị vệ đắc lực, liền đáp ứng việc tặng Mặc Sơ Hàn cho ta, đồng thời giao cổ mẫu đang khống chế Mặc Sơ Hàn cho ta."
Về điểm này Hách Tri Nhiễm cùng Mặc Cửu Diệp đều không có gì nghi ngờ, lúc bọn họ đọc trong quyển sách "Cổ trùng bách khoa toàn thư” kia, bên trong từng nhắc tới việc có thể chuyển nhượng cổ mẫu cho người khác, chỉ cần người dưỡng cổ thao tác, để chủ nhân mới nhỏ một giọt m.á.u lên đó liền có thể chuyển nhượng được.
Nghĩ tới thời điểm Mặc Sơ Hàn được phái đi ám sát Mặc Cửu Diệp liền mất tích, hắn ta có thể tìm tới nơi này cũng không có gì kỳ quái.
Vì để xác nhận lời nói của Nam Thụy, ý thức của Hách Tri Nhiễm liền tiến vào không gian để quan sát con cổ tử kia.
Chiếc bình thủy tinh trong suốt, tình trạng của con cổ tử ở trong bình nhìn rất rõ ràng.
Chỉ thấy con cổ tử bình thường vô cùng tĩnh lặng kia, giờ phút này vậy mà lại đang điên cuồng một cách kỳ lạ, liều mạng giãy giụa muốn thoát ly khỏi trói buộc.
Đối với điểm này, Hách Tri Nhiễm không hề lo lắng một chút nào, trước tiên không nói về mức độ an toàn của chiếc bình kia, cho dù con cổ tử kia có thật sự trốn ra ngoài được đi chăng nữa, cũng vẫn là ở trong không gian của nàng, không thể gây ra bất cứ uy h.i.ế.p nào đối với người ở bên ngoài.
Hách Tri Nhiễm vừa mới thu hồi ý thức ra khỏi không gian liền nghe thấy Mặc Cửu Diệp đang hỏi lại Nam Thụy một lần nữa: "Ngươi bảo ta làm thế nào mà tin được lời ngươi nói?"
Nam Thụy không hề nghĩ ngợi liền trả lời: "Ta không biết ở phía biên quan đã có người truyền tin cho ngươi hay chưa, mộ phần của Mặc Sơ Hàn đã bị người ta đào lên, chính là ta phái người đi làm."
"Tại sao ngươi lại làm như vậy?" Mặc Cửu Diệp hỏi.
"Bởi vì ta biết ở biên quan có rất nhiều tướng sĩ trung thành với Mặc gia, bọn họ nhìn thấy mộ phần của Mặc Sơ Hàn bị đào lên, chắc chắn sẽ nghĩ biện pháp báo tin cho ngươi biết."
Đối với việc này, Mặc Cửu Diệp cũng không có gì phải nghi ngờ, dù sao người biết bát ca còn sống chỉ có Nam Thụy, hắn ta làm như vậy ngoài mục đích đổi một cách khác để truyền tin tức rằng bát ca còn sống cho mình ra, hắn cũng không nghĩ ra được lý do nào khác nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT