Đám quan sai không cần Mạnh Hoài Ninh ra lệnh, tự giác tiến lên duy trì trật tự. Chờ cho đến khi đám người kia không còn dám kêu khóc nữa, Mạnh An mới tiếp tục công bố những hình phạt người nhà Thôi gia phải chịu.

Các nhi tử của Thôi Phú Quý cũng đã làm nhiều điều xấu. Ngoài hình phạt lao tù ra, còn phải bồi thường cho Triệu gia và Chu gia một trăm lượng bạc.

Các tộc nhân khác trong Thôi gia, hễ là đã làm qua chuyện xấu đều sẽ không được tha thứ, bị phạt tù và còn phải chịu bồi thường.

Tin tức này là một niềm an ủi to lớn đối với người nhà Triệu gia và Chu gia.

Cuối cùng, bọn họ không còn phải chịu sự áp bức từ người nhà Thôi gia nữa và có thể nhận được khoản bồi thường tương ứng.

Mọi người đều quỳ xuống trước Mạnh Hoài Ninh, không ngừng kêu lên: "Thanh Thiên đại lão gia..."

Xét theo tư thế của bọn họ, nếu hai chữ "Vạn tuế" không phải là điều cấm ky, họ cũng sẽ hét lên vài lần.

Mạnh Hoài Ninh giơ tay về phía những người đang quỳ, ra hiệu cho họ đứng dậy.

"Đây đều là chức trách của bản quan. Các ngươi không cần phải làm như vậy."

Nói xong, hắn ta nhìn về phía người nhà Thôi gia, lớn tiếng nói: "Nếu trong vòng ba ngày không nộp phạt, tài sản và đất đai của các ngươi sẽ tính vào để thanh toán."

Người nhà Thôi gia vốn tưởng rằng dù sao bọn họ cũng không thể lấy ra được số tiền bồi thường đó, cho nên Huyện lệnh đại nhân cũng không làm gì được bọn họ.

Kết quả là Huyện lệnh đại nhân lại quyết liệt đến mức muốn dùng tài sản và đất đai của bọn họ để trả nợ.

Bây giờ Thôi gia trên dưới hoàn toàn c.h.ế.t lặng, tất cả số tiền kiếm được đều đã bị phung phí từng chút một, lấy đâu ra nhiều tiền như vậy để bồi thường bây giờ?

Nếu không bồi thường, bọn họ sẽ phải bán nhà và đất đai của mình, vậy thì sau này bọn họ phải sống làm sao?

Nghĩ đến đây, người nhà Thôi gia đều quỳ xuống trước mặt Mạnh Hoài Ninh.

"Huyện lệnh đại nhân, xin ngài hãy khai ân. Xin ngài hãy tha lỗi cho chúng tôi..."

Mạnh Hoài Ninh lạnh lùng nhìn bọn họ.

"Nếu sớm biết có ngày hôm nay thì sao lúc trước còn làm."

Nói xong, hắn ta hất ống tay áo quan phục lên, quay người đi tìm Mặc Cửu Diệp.

"Mặc Cửu ca, Cửu tẩu, hôm nay trời còn sớm, có tiện cho ta đến nhà các ngươi quấy rầy một chút không?"

Sao Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm có thể từ chối chuyện này cơ chứ.

"Hoan nghênh.”

Mạnh Hoài Ninh phân phó những việc cần làm cho quan sai, sau đó hắn ta dẫn theo Mạnh An đến Mặc gia.

Huyện lệnh và quan sai vừa rời đi, người nhà Thôi gia đều lần lượt trở về nhà với vẻ mặt tang thương để nghĩ cách kiếm tiền. Thấy không còn gì náo nhiệt nữa, tộc nhân hai nhà Triệu, Chu cũng trở về nhà mình.

Mạnh Hoài Ninh tới nhà, Mặc gia đương nhiên phải tiếp đãi nồng hậu.

May mắn thay, Hách Tri Nhiễm đã lấy lý do mấy ngày gần đây đã nhận được rất nhiều thực phẩm tươi mới từ người nước ngoài, nên việc chuẩn bị một bàn ăn tươm tất cũng không có khó khăn.

Hách Tri Nhiễm dẫn các nữ gia nhân trong nhà đi chuẩn bị thức ăn, trong khi đó Mặc Cửu Diệp và Mặc Sở Hàn ở trong phòng trò chuyện với Mạnh Hoài Ninh.

Mạnh Hoài Ninh quan sát một chút nơi ở hiện tại của Mặc gia, mặc dù nhà cửa có chút cũ kỹ, nhưng ít nhất cũng có thể che mưa chắn gió.

"Hai vị huynh trưởng, mọi người trong nhà đã quen thuộc với cuộc sống ở đây chưa?”

"Nơi này rất tốt, trừ Thôi gia ra, còn lại tộc nhân của hai gia tộc kia đều rất dễ dàng hòa hợp, so với những rắc rối ở kinh thành, nơi này thoải mái hơn nhiều." Mạc Cửu Diệp nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play