"Đúng vậy đó, Cửu đệ muội, chúng ta ở trong nhà cũng không có gì để làm, có thể giúp đỡ gia đình kiếm chút tiền thì quá tốt rồi."

Lần này, Hách Tri Nhiễm cũng không vội chế tác búp bê.

Nàng đã dành mấy ngày để quan sát Doãn Thành, người có tiền ở đây cũng không phải là không có. Nhưng cũng không nhiều như những thành trì khác.

Mặc dù giá thành của những con búp bê không cao, nhưng Đường Minh Duệ thậm chí đã bán được mười hai con với giá cao ngất trời.

Còn về vấn đề vải vóc, không phải lúc nào cũng có cơ hội tìm kiếm và sử dụng chúng. Một khi dùng hết, không biết đến khi nào mới có thể bổ sung lại được.

Ngoài ra còn có Đường Minh Duệ, kể từ khi hắn ta đi theo họ tiến vào Doãn Thành thì đã không còn bất kì liên lạc gì nữa.

Nàng định sau này sẽ liên hệ với Đường Minh Duệ, nhưng lại quyết định tính toán kỹ lại.

Do đó, về việc chế tác búp bê không phải là việc cần thiết ngay lập tức, nhưng cũng không phải là không thể làm.

Mấy ngày nay, bởi vì vấn đề trong nhà, các tẩu tẩu đều đã làm việc rất vất vả rồi, không cần phải nóng vội thức khuya làm việc chỉ để kiếm sống như vậy.

"Các tẩu tẩu, việc làm búp bê không cần phải gấp gáp thế đâu. Lần này có rất nhiều vải đẹp và nhiều màu sắc, ta muốn nghiên cứu thêm vài kiểu dáng mới trước khi bắt tay vào làm."

Các tẩu tẩu nghe Cửu đệ muội nói muốn nghiên cứu thêm về hình dáng của búp bê, các nàng biết rằng chuyện này không thể gấp được nên lập tức không nghĩ đến việc chế tạo nữa.

Mặc lão phu nhân đứng sau đám đông, thấy mọi người đã nói chuyện xong, liền thúc giục: "Đã muộn rồi, ăn tối xong các ngươi đều trở về nghỉ ngơi sớm đi. Ngày mai chúng ta còn có việc phải làm."

Các tẩu tẩu luôn nghe lời bà bà, rời khỏi chuồng cỏ khô để đi chuẩn bị bữa tối.

Trong nhà, vẫn còn nhiều nguyên liệu mới lạ mà họ chưa kịp nếm thử. Hôm nay đã làm việc vất vả suốt cả ngày rồi, nên Hách Tri Nhiễm đã quyết định nghỉ ngơi.

Sau khi nàng và Mặc Cửu Diệp ăn tối xong, nàng liền dẫn theo Cơm Nắm tiến vào không gian riêng tư của mình.

Mặc Cửu Diệp biết rằng tiểu thê tử của mình đã làm việc vất vả cả ngày rồi, nên sau khi rửa mặt, hắn chủ động xoa bóp cho nàng.

Đã lâu lắm rồi, Hách Tri Nhiễm không có cơ hội trải nghiệm sự chăm sóc như vậy.

Khi Mặc Cửu Diệp đặt bàn tay to lớn của mình lên đôi vai đau nhức của nàng, Hách Tri Nhiễm liền phát ra vài tiếng rên rỉ thoải mái.

"Ừm... Đúng là chỗ đó..."

Giọng nói này...

Xúc cảm mềm mại này...

Đối với Mặc Cửu Diệp mà nói, quả thực là một cực hình to lớn.

Cơ thể hắn không tự chủ được mà trở nên bồn chồn.

Tuy nhiên, tiểu cô nương đang hưởng thụ sự phục vụ siêu cấp của phu quân kia lại không hề biết rằng mình đang đùa với lửal

Thân thể Mặc Cửu Diệp nóng đến không thể chịu nổi, động tác tay của hắn cũng dần mất đi sự ổn định.

Hách Tri Nhiễm cảm thấy lực đạo có gì đó không đúng, liền quay đầu lại hỏi.

"Chàng đang có tâm sự à? Sao lại thiếu tập trung như vậy?"

Vừa dứt lời, cơ thể nàng đã bị nam nhân ôm chặt vào ngực.

Ngay sau đó là một nụ hôn đầy ngang ngược nhưng có vẻ không kiểm soát được. Hách Tri Nhiễm còn đang đắm chìm trong khoái cảm vừa rồi được xoa bóp thì bất ngờ bị Mặc Cửu Diệp tấn công, theo bản năng muốn đẩy hắn ra.

Mặc dù đã sống qua hai kiếp, nhưng đây lần đầu tiên nàng thân mật với một nam nhân như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play