Mặc dù như vậy, Henry vẫn rất thống khoái mà đáp ứng thỉnh cầu của Hách Tri Nhiễm.

Hách Tri Nhiễm đã giúp đỡ cho mình nhiều như thế, cho bọn họ được mở rộng tầm mắt cũng tốt.

Henry đưa hai người vào kho chuyên chở hàng hóa, xốc tấm bạt đậy hàng hóa lên.

Tất cả hàng hóa mà hắn ta mang đến đều được hai người nhìn thấy hết.

Henry có hơi đắc ý chỉ vào những món hàng hóa đó, nói: "Chúng đều là đồ tốt ở quốc gia của ta, các người có thể tham quan tùy thích."

Hách Tri Nhiễm không hề xa lạ với mấy thứ này chút nào.

Ngoại trừ một số loại ngũ cốc mà Đại Thuận không có, còn có gạch men sứ không được tinh xảo cho lắm, và vải do người nước ngoài dệt, kính, và sản phẩm thủy tinh.

Nhìn thấy thủy tinh, Hách Tri Nhiễm biết sau này mình cần phải xây nhà, mấy món đồ thủy tinh này hoàn toàn có tác dụng.

Hơn nữa, được mua một cách quang minh chính đại từ trong tay người nước ngoài, căn bản không có vấn đề mờ ám gì.

Ngoại trừ thủy tinh ra, còn có một món đồ khác thu hút sự chú ý của Hách Tri Nhiễm.

Món đồ kia nhìn hơi giống với nhựa ở kiếp trước, nhưng nhìn thì có vẻ dày hơn nhựa một chút, hơn nữa, độ trong suốt cũng thua kém nhựa rất nhiều.

Hách Tri Nhiễm có thể kết luận, thứ này chính là dáng vẻ nguyên thủy nhất của nhựa.

Nghĩ đến các mùa ở Tây Bắc, tuy là nói mùa đông sẽ không rét lạnh giống như ở phương bắc, nhưng vẫn sẽ có tuyết rơi, đến khi đó, mặt đất vẫn sẽ bị đóng băng trong một khoảng thời gian, cho nên là nơi này không thể nào trồng hai vụ được.

Nói trắng ra là, khí hậu ở nơi này và vùng Hoa Bắc ở kiếp trước có hơi tương tự nhau, vô cùng thích hợp để xây dựng nhà kính mùa đông.

Có nhà kính, chẳng những có thể ăn được rau dưa xanh tươi mà mùa đông không thể có được, còn có thể lấy ra đồ ăn từ trong không gian để hỗ trợ, nếu mở rộng quy mô của nhà kính, còn có thể tạo ra được lợi nhuận cho nhà của mình.

Quả thật chính là một mũi tên trúng ba con chim.

Còn có vải dệt, nhìn thì thấy tinh xảo hơn so với vải bông của Đại Thuận, đặc biệt là màu sắc và hoa văn đều vô cùng đặc biệt.

Còn về những món ngũ cốc kia, Hách Tri Nhiễm thật sự không có hứng thú gì với chúng.

Dẫu sao không gian của nàng muốn thu hoạch hạt giống gì thì đều có cả.

Xem ra, nàng thật sự cần mua một số món đồ ở chỗ Henry, mấy món này vô cùng thích hợp để làm vỏ bọc cho những thứ nàng lấy ra từ trong không gian.

Bởi vì từng vào không gian của Hách Tri Nhiễm, nên Mặc Cửu Diệp cũng không có bao nhiêu hứng thú với mấy thứ này.

Nhìn biểu hiện bình tĩnh của hai người kia, hoàn toàn vượt xa so với tưởng tượng của Henry.

Lẽ ra mấy thứ này không có khả năng Đại Thuận có được, sao bọn họ lại không có chút hứng thú nào?

Nếu hứng thú, hắn ta hoàn toàn có thể tặng bọn họ một ít coi như là thù lao.

Đang lúc Henry ngây người, Hách Tri Nhiễm mở miệng.

"Henry, ngươi chỉ đem theo mấy thứ này đến Đại Thuận sao?"

Chuyện này khiến Henry càng chắc chắn thêm hàng hóa mình đem đến đây không hấp dẫn được hai người.

Vì thể hiện sự ưu việt của quốc gia mình, Henry đi vòng qua góc nhà kho rồi ôm đến một cái rương lớn.

"Những thứ tốt đều ở chỗ này, bây giờ ta sẽ cho các người nhìn một cái." Khi nói chuyện, Henry đã đặt cái rương lớn kia một cách cẩn thận xuống sàn, cách đặt chiếc rương một cái nhẹ nhàng như thế, hiển nhiên hắn ta rất trân trọng bảo bối trong cái rương này.

Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp cùng cuối đầu nhìn đồ trong rương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play