Nghe vậy Mạnh Hoài Ninh không thể không giơ lên ngón tay cái với sự đoàn kết và trí tuệ của người Triệu gia.

“Nếu đã như vậy, ta cho ngươi thời gian một ngày, ngươi viết xong cáo trạng Thôi gia rồi đưa tới huyện nha.”

Triệu Trạch Xuyên ôm quyền: “Xin đại nhân yên tâm, từ giờ đến trước khi trời sáng, đệ tử sẽ dâng cáo trạng.”

Mạnh Hoài Ninh nhìn trời, lập tức hỏi hai vị Triệu tộc trưởng, Chu tộc trưởng.

“Hôm nay bản quan sẽ bãi miễn chức lí chính của Thôi gia, không biết hai vị nghĩ người nào sẽ thích hợp làm lí chính mới?”

Vị trí lí chính thôn Tây Lĩnh, hai vị Triệu tộc trưởng, Chu tộc trưởng chưa từng dám nghĩ tới. Chỉ cần Thôi gia còn ở đây, thì chức vị này sẽ không đến lượt hai nhà bọn họ.

Nhưng giờ đã khác xưa, huyện lệnh đại nhân mới nhận chức ngày đầu đã xử lý Thôi Văn, những ngày sau Thôi Gia đã không còn Thôi Văn chống lưng nữa, bọn họ muốn gây chuyện cũng chỉ đành có lòng mà không có sức.

Nghĩ vậy, hai vị tộc trưởng đều có những suy nghĩ riêng trong lòng.

Chưa kể người đó hàng tháng có được lương bổng của quan phủ, người trong tộc cũng được hưởng ké, thơm lây.

Nhưng hai vị tộc trưởng không muốn khiến bọn họ trở nên căng thẳng chỉ bởi vì cái chức lí chính, vậy nên họ mới kiêm chế không tự đề cử mình.

Mạnh Hoài Ninh thấy hai người không nói gì thì đoán được bọn họ đang suy tính chuyện gì.

Nhưng điều đó cũng thể hiện rằng, bọn họ không bị lợi ích làm mờ mắt, có thể thấy cũng rằng bọn họ cũng là người biết suy nghĩ trước sau.

Không nghi ngờ gì nữa, chắc chắn một trong hai người sẽ là lí chính tương lai của thôn Tây Lĩnh. Hắn ta đánh giá hai người một phen, thấy ánh mắt bọn họ đều lương thiện.

"Nếu như vậy, lí chính tương lai của thôn Tây Lĩnh để cho Triệu tộc trưởng đảm nhận đi!"

Nguyên nhân là vì Triệu tộc trưởng trẻ tuổi hơn, trong nhà có nhi tử đỗ tú tài, lúc cần phải ghi chép, viết lách cũng tiện.

Chu tộc trưởng chỉ giật mình sửng sốt trong nháy mắt, lập tức ôm quyền với Triệu tộc trưởng.

"Chúc mừng Triệu lí chính."

Chuyện vui đến bất ngờ, Triệu Hoa còn chưa kịp phản ứng thì đã được Chu tộc trưởng chúc mừng.

Ông vội vàng đáp lễ, nói vài lời khách sáo dù sao huyện lệnh đại nhân vẫn đang ở đây, mà nơi này cũng không phải sân nhà của hắn ta, hai người hàn huyên vài câu rồi mỗi người lui về một bên.

Mạnh Hoài Ninh lại nhìn hai người họ.

"Không biết trong hai gia tộc các ngươi có gian nhà nào để không không?"

Nghe vậy, hai vị tộc trưởng đồng thời nhìn vào Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm vẫn đứng đó, chưa nói một lời.

Trong lòng bọn họ đều rõ, huyện lệnh đại nhân hỏi như vậy chắc chắn vì sắp xếp chỗ ở cho Mặc Cửu Diệp mà đến.

Hôm nay đã có người hỏi bọn họ rồi, nhưng lúc đó vì e ngại Thôi gia nên bọn họ không dám đồng ý.

Bây giờ huyện lệnh đại nhân đã tự mình mở miệng, vả lại Thôi gia đã bị trừng trị rồi, bọn họ đương nhiên sẽ không tiếp tục từ chối nữa.

Triệu tộc trưởng nói trước: "Triệu gia chúng ta có hai gian nhà không dùng, diện tích cũng khá lớn, nhiều người ở không thành vấn đề."

Chu tộc trưởng cũng nói: "Chu gia chúng ta cũng có một gian nhà để không, chính phòng và sương phòng thêm mười gian có thể cho bọn họ thuê toàn bộ." Hách Tri Nhiễm cảm thán, bọn họ thật may mắn.

Mặc gia, Tạ gia, Phương gia, người ba nhà cần ba gian nhà, vừa hay Chu gia, Triệu gia lại có ba gian nhà để không.

Lúc nàng đang suy nghĩ thì Mạnh Hoài Ninh đã quay người lại, nói.

"Mặc đại ca, tẩu tử, nếu hai vị tộc trưởng có ba gian nhà không, hay là bây giờ các ngươi đi nhìn xem, nếu phù hợp thì tối nay hãy dọn vào luôn, tránh cảnh ăn ngủ ngoài trời, không tốt cho cơ thể."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play