Tuy nhiên, Hách Tri Nhiễm không hề bị choáng váng trước những lợi ích nhỏ nhặt trước mắt.
Mục đích của cô là cùng chưởng quầy bàn việc làm ăn, Vị Lý tiểu thư này tuy không thiếu bạc, nhưng cũng không thể mua quá nhiều.
Hách Tri Nhiễm không thiếu bạc, nàng đột nhiên muốn kinh doanh thú nhồi bông, chủ yếu là để giúp đỡ Tạ gia và Phương gia, để họ có thể tự nuôi sống bản thân mình, như vậy tốt hơn sự giúp đỡ vô ích của nàng.
Tạm thời nàng không muốn lấy ra quá nhiều loại thú nhồi bông cùng một lúc, tuy không giỏi kinh doanh nhưng nàng cũng biết nguyên tắc từng bước một.
"Thật xin lỗi, tiểu thư, hiện tại chỉ có một loại thú nhồi bông này."
Nghe được lời của nàng, Lý tiểu thư hiển nhiên có chút thất vọng, vẫy tay ra hiệu cho hai nha hoàn rời đi.
Chưởng quầy nhìn thấy người rời đi, vội vàng nở nụ cười nói: "Tiểu nương tử, không biết ngươi có thể cung cấp bao nhiêu con thú nhồi bông như vậy cho tiệm thêu của ta?
Hách Tri Nhiễm không thể đảm bảo số lượng thú nhồi bông có thể cung cấp được.
Suy cho cùng, nàng không biết đoàn của mình có thể ở lại đây bao lâu nữa.
"Chưởng quầy, con thú nhồi bông này trong tay tôi không có hàng sẵn, nếu ở bà cần thì ta chỉ có thể bảo người nhà làm tạm thời.
Ta chỉ đi ngang qua đây, bây giờ bến tàu và trong thành đều phong tỏa, không biết có thể ở đây bao lâu, nên không có cách nào đảm bảo số lượng."
Chưởng quầy nghe xong lời nói của nàng có phần thất vọng, nhưng trước mắt có cơ hội kiếm tiền, bà ấy không bao giờ từ bỏ.
"Như vậy cũng tốt, gia đình ngươi gần đây có thể làm ra bao nhiêu con thú nhồi bông, ta đều có thể thu mua, có điều, giá cả..." Hách Tri Nhiễm vốn không nghĩ rằng một con thỏ bông tai dài lại đáng giá nhiều tiền như vậy.
Lúc nãy bán được hai mươi lạng một con, là do Lý tiểu thư chủ động đưa ra giá, chứ không phải nàng tự hét giá như vậy.
Ngoài mặt nàng như đang suy nghĩ về giá cả, nhưng thực ra ý thức đã tiến vào không gian, nàng định xem thử vải lông thỏ và bông nhồi thú nhân tạo giá cả như thế nào. v. v. để nàng có thể dễ dàng tính toán chi phí.
Trong ứng dụng mua sắm Taobao, có loại vải chuyên dùng để làm thú nhồi bông, kích thước hình vuông cạnh 50cm và được bán với giá 10 nhân dân tệ một tấm, bông nhồi thú được bán với giá 15 nhân dân tệ một kg.
Ngoài ra còn có đồ trang trí cho mắt và mũi, chỉ tốn một nhân dân tệ một bộ.
Hách Tri Nhiễm tính toán sơ bộ, chi phí để làm ra một con thỏ nhồi bông có kích thước tương đương vừa rồi sẽ vào khoảng mười lăm tệ, tất nhiên còn phải tính thêm chi phí nhân công.
Sau đó, nàng lại tính toán giá trị của một lượng bạc ở thời đại này, có thể mua bao nhiêu thứ, gần tương đương với một nghìn nhân dân tệ ở thế hệ sau.
Với giá một lượng bạc, có thể sản xuất ra hơn sáu mươi con thỏ tai dài như thế này, đối với Hách Tri Nhiễm mà nói, số tiền này gần như không tính là chi phí gì...
Hách Tri Nhiễm tính toán xong chi phí nói: "Chưởng quầy, một con thỏ nhồi bông cùng kích cỡ với con vừa rồi, ta giao đến chỗ bà, mỗi con ít nhất cũng phải một lượng bạc."
"Cái gì? Tiểu nương tử, ngươi đừng nói thách như vậy, nhập hàng một lượng bạc, ngươi nói ta có thể bán cho ai được chứ?"
Trong lòng chưởng quầy cũng biết rằng Lý tiểu thư vừa rồi có thể bỏ ra hai mươi lạng để mua một con thỏ nhồi bông, đó là vì nàng ta giàu có và trong lòng nôn nóng muốn có.
Hơn nữa, loại thú nhồi bông này chỉ cần có một con là đủ rồi, dù Lý tiểu thư có ngốc nghếch, lắm tiền đến đâu cũng sẽ không bỏ ra hai mươi lạng để mua lại con thú nhồi bông đó nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT