Bành Vượng thấy mọi người đã tập hợp đủ, ra lệnh xuất phát lên đường dưới mưa.

Mọi người vất vả bước đi trên con đường bùn lầy, không ai biết cách làm của Bành Vượng, nhưng họ không dám lên tiếng, chỉ có thể bụng đầy oán hờn đi theo sau lưng hắn ta dưới mưa.

Hách Tri Nhiễm nhân lúc mọi người không chú ý đến mình, vô ứng dụng mua sắm Tao Bao mua hai túi than, sau đó bọc trong vải đầu, gói thành một bao lớn rồi từ trong không gian lấy ra.

Trong toàn đội ngũ, ngoại trừ Hách Tri Nhiễm đang xách gói vải đầu, những người còn lại nhiều nhất là hai người đang cầm một lều che trú mưa.

Mặc Cửu Diệp tinh tế, nhìn thấy cái bao lớn của Hách Tri Nhiễm, liền nhanh chóng nhận lấy và vác trên vai mình.

Rất nhanh, mọi người đã tới chân núi, tìm được đường nhỏ lên núi, Mặc Cửu Diệp dẫn đầu đi trước mở đường cho mọi người.

Những người khác hỗ trợ lẫn nhau và phía sau làm theo.

Khó khăn nhất chính là người của Hạ gia, họ muốn đưa Hạ Minh di chuyển không tiện lên núi, thật quá khó khăn.

Vì để người của Hạ gia không ảnh hưởng đến tốc độ của bọn họ, Hách Tri Nhiễm đã chủ động chỉ cách cho họ.

Đó là tháo tấm ván của xe gỗ, buộc Hạ Minh vào đó rồi dùng dây kéo đi.

Quan sai giờ này không thể không quan tâm đến đại cuộc và đã chủ động cung cấp dây thừng.

Dù vậy, người của Hạ gia là vẫn bị tụt lại phía sau đội ngũ.

May mắn thay, khi mọi người đi được lưng chừng núi thì thấy một khe núi cách phía không xa.

Theo nhận thức về nguy hiểm của Hách Tri Nhiễm, đây là nơi thích hợp nhất để mọi người tạm trú nạn.

Tuy không có chỗ che gió che mưa, hơn nữa ở đó cũng không có cây cối, nên dù có sấm sét cũng không xảy ra tai nạn ngoài ý muốn.

Ngoài ra, nàng cũng suy nghĩ tới tình hình thời tiết này khả năng xảy ra sạt lở trên núi.

Vì vậy, khe núi đó là vị trí tốt nhất để tránh lũ lụt. Thế là nàng đã chủ động đề xuất ý với Bành Vượng tới đó.

Bành Vượng lúc đầu còn có chút không đồng ý, theo như hắn nghĩ, chí ít phải tìm được một cái hang động mới có thể tránh được mưa.

Hách Tri Nhiễm chỉ có thể giải thích lý do làm như vậy cho hắn ta nghe.

Mặc dù Bành Vượng cảm thấy lời nói Hách Tri Nhiễm có chút nguy hiểm, nhưng cuối cùng hắn ta nghĩ thấy việc của nàng cũng cho là thỏa đáng.

Điều bất ngờ không nghĩ tới là sau khi mọi người đến khe núi đó, họ vô cùng ngạc nhiên khi thấy ở đó có ba sơn động có lớn nhỏ khác nhau.

Bành Vượng vui mừng khôn xiết, sau khi kiểm tra, hắn ta phân bố số người tạm thời để trú mưa trong các hang động.

Hắn ta có phần thiên vị Mặc gia và để đơn độc Mặc gia đến một hang động nhỏ nhất bên kia.

Động tuy có chút nhỏ, nhưng Mặc gia rất hài lòng, dù sao cả nhà họ cùng ở chung.

Hang động lớn nhất được chia cho ba gia tộc còn lại.

Các quan sai đã chọn một động cái cỡ vừa.

Mọi người ai cũng có một nơi trú mưa, những vấn đề gai góc cũng nảy sinh.

Quần áo trên người đều đã ướt sũng, nếu không thay hoặc phơi khô kịp thời sẽ dễ nhiễm phong hàn.

Ngoài ra, hiện tại họ không có lương thực và nước uống, việc chịu đói suốt đêm có thể là một cực hình đối với họ. Đối với những điều này, Hách Tri Nhiễm đã chuẩn bị từ trước.

Nàng mở gói vải dầu trước mặt mọi người, để lộ than bên trong.

Khoảnh khắc các nữ nhi nhà Mặc gia nhìn thấy than củi, họ trợn to tròn mắt. "Cửu đệ muội, muội đây là?"

Hách Tri Nhiễm đã sớm nghĩ đến lời giải thích của mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play