Mặc Cửu Diệp vỗ nhẹ vào cánh tay của Mặc lão phu nhân: "Mẫu thân, người yên tâm, con có người quen chuẩn bị tiệc chia tay cho con trai, con đi một chút sẽ về.”

Mặc dù Mặc lão phu nhân lo lắng, nhưng dù sao bà cũng là người từng chứng kiến những chuyện lớn. Bà biết rõ chính mình không thể ngăn cản bước chân của con trai.

Vì vậy, bà đã chân thành cảnh cáo: "Con hiện giờ không còn là Hộ Quốc Công uy phong lẫm liệt nữa, nên đừng ép buộc mình phải làm gì cả”.

"Mẫu thân, người đừng lo lắng, con sẽ đi cùng phu quân, mọi chuyện sẽ ổn thôi."

Để trấn an thân mẫu, Hách Tri Nhiễm đã chủ động giúp Mặc Cửu Diệp giải thích.

Nghe Hách Tri Nhiễm nói sẽ đi cùng với con trai, bà cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.

"Được, hai con ra ngoài nhớ chăm sóc lẫn nhau."

Sau khi trấn an Mặc lão phu nhân xong, Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp cùng nhau bước lên xe ngựa.

Người đánh xe nhìn chằm chằm vào Hách Tri Nhiễm, muốn nói gì đó, nhưng lại có vẻ do dự không muốn nói gì.

Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm ăn ý cùng chọn cách phớt lờ.

Xe ngựa di chuyển thuận lợi, chẳng mấy chốc đã đến quán rượu Thiên Phúc.

Nam Kì đích thân ra cửa nghênh đón.

Nhưng hắn ta không ngờ tới, Hách Trì Nhiễm cũng đi cùng đến đây.

Sau khi sững sờ một lúc, Nam Kì nhanh chóng nở một nụ cười tươi.

"Tẩu tử đến vừa đúng lúc, ta đặc biệt gọi món canh bồi bổ cơ thể, rất thích hợp để bồi bổ cho cơ thể nữ nhân."

Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm cũng đóng tốt vai diễn của mình, gật đầu cảm kích với Nam Kì, rồi đi theo hắn ta đến một gian phòng riêng trên tầng hai.

Hai tên thị vệ trước cửa gian phòng nhìn thấy chủ nhân đi tới liền nhanh chóng nhường đường.

Nam Kì dặn dò thị vệ: "Không có mệnh lệnh của bổn vương, bất luận kẻ nào cũng không được phép vào quấy rầy."

"Vâng."

Bước vào gian phòng, chỉ nhìn thấy trên bàn có tám món ăn và một món canh, còn có một bình rượu tinh xảo.

Các món ăn là sự kết hợp giữa thịt và rau, trông rất ngon, có thể thấy Nam Kì thực sự đã bỏ ra rất nhiều công sức cho nó.

Tuy nhiên, Hách Tri Nhiễm đối với những món ăn này lại không có cảm giác gì, tất cả sự chú ý của nàng đều tập trung vào bình rượu.

Trong mắt người thường, bình rượu này chỉ có vẻ có giá trị, nhưng Hách Tri Nhiễm liếc nhìn đã nhìn ra bí mật đằng sau nó.

Nếu nàng không nhầm thì đây chính là bình rượu uyên ương thường xuất hiện trong các bộ phim truyền hình kiếp trước của nàng.

Bên trong bình rượu có hai lớp, trên tay cầm có một nút chuyển đổi rất nhỏ, người cầm bình sẽ kiểm soát rượu rót ra khỏi bình là rượu độc hay không độc khi cần.

Trong lòng Hách Tri Nhiễm cười lạnh, vì để g.i.ế.c Mặc Cửu Diệp, Nam Kì thật sự làm bằng mọi cách.

Có thể nói hôm nay Nam Kỳ rất tự tin, mỉm cười mời hai người ngồi xuống.

Hách Tri Nhiễm cố ý chọn chỗ ngồi gần bình rượu uyên ương nhất.

Nam Kì nói vài câu rồi đứng dậy đi lấy bình rượu, nhưng Hách Tri Nhiễm đã đến lấy trước.

"Vương gia có thể bỏ qua những lời chê trách mà mời ta cùng phu quân dùng bữa, điều này khiến vợ chồng chúng ta cảm thấy vô cùng vinh dự. Làm sao có thể để người tự mình rót rượu?”

Hách Tri Nhiễm khi đang nói chuyện, cũng không thèm nhìn khuôn mặt rối rắm như táo bón của Nam Kì, mà đến bên cạnh hắn ta rót đầy ly rượu trước. Nam Kì không chớp mắt nhìn chằm chằm vào tay Hách Tri Nhiễm đang cầm bình rượu, thấy nàng không bấm cái nút kia, tâm trạng căng thẳng của hắn ta cũng thoải mái hơn một chút.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play