Mặc Cửu Diệp lắc đầu: "Ta chỉ đang nghĩ, Phí Nam Vũ là ai, ta luôn cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc."

Hách Tri Nhiễm không thúc giục, chỉ lặng lẽ hưởng thụ dịch vụ xoa bóp của Mặc Cửu Diệp.

Mặc Cửu Diệp suy nghĩ hồi lâu.

"Ta nhớ rồi."

Hách Tri Nhiễm hỏi: "Chàng từng nghe tên người này ở đâu?"

"Khi ta còn nhỏ, ta từng là thư đồng của Nam Kì, ta thường hay ra vào cung điện của Viên Quý phi.

Viên Quý Phi có một người bạn tâm giao họ Phí, Viên Quý Phi nhìn ta và Nam Kì, rồi tán gẫu cùng Phí ma ma.

Viên Quý Phi hỏi Phí ma ma có cháu trai cùng tuổi với chúng ta không, nếu có thì cũng có thể đưa vào cung chơi cùng nhau.

Lúc đó Phí ma ma từ chối, cho rằng địa vị của Nam Vũ hèn mọn, sợ hắn ta sẽ xúc phạm đến quý nhân."

Nghĩ đến tuổi của Phí Nam Vũ được ghi chép trong sử sách, quả nhiên là giống với Mặc Cửu Diệp.

Cho nên, Hách Tri Nhiễm cảm thấy cháu trai của Phí ma ma chắc chắn là Phí Nam Vũ.

Theo lời của Mặc Cửu Diệp, Phí ma ma là thân tín của Viên Quý phi, trong tay cũng không thiếu tiền, tại sao nhà cháu trai lại sống cảnh túng quẫn như vậy mà không giúp một tay?

Một câu hỏi như vậy lóe lên trong đầu Hách Tri Nhiễm, suy cho cùng dù mọi người có hòa thuận với người thân đến đâu cũng không thể liên quan đến tình hình chung.

Nàng cho Mặc Cửu Diệp biết về sự tồn tại của Phí Nam Vũ, đây chính là mục đích vừa rồi nói nhiều như vậy.

Nghĩ đến việc Mặc Cửu Diệp chủ động nhắc đến việc khi còn nhỏ thường xuyên ra vào cung điện của Viên Quý phi, Hách Tri Nhiễm ngập ngừng hỏi.

"Chàng thường xuyên đến cung của Viên Quý phi, vậy thái độ của bà ấy đối với chàng như thế nào?"

Nói đến đây, Mặc Cửu Diệp rất có ấn tượng.

"Không biết tại sao, thái độ của quý phi đối với ta còn tốt hơn đối với Nam Kì."

Hách Tri Nhiễm: Đúng vậy, nó gần giống hệt như những gì được ghi lại trong dã sử.

Viên Quý phi chắc chắn biết Mặc Cửu Diệp là con ruột của mình cho nên mới đối xử như vậy.

Mặc Cửu Diệp nhạy cảm hơn, lập tức cảm nhận được câu hỏi của Hách Tri Nhiễm có chút kỳ lạ.

"Sao nàng lại hỏi vậy?"

Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Mặc Cửu Diệp, Hách Tri Nhiễm nhịn không được muốn trêu chọc hắn.

"Chàng từng cho rằng chàng là con của Viên Quý phi chưa?"

"Cái này không thể nào!" Mặc Cửu Diệp không chút nghi ngờ phản bác, vẻ mặt càng ngày càng nghiêm túc.

"Chàng chắc chắn như vậy sao?" Hách Tri Nhiễm tiếp tục hỏi.

"Tất nhiên ta chắc chắn, ngay khi con trai Mặc gia ta khi chào đời sẽ được mang ấn ký gia tộc độc nhất của Mặc gia." Mặc Cửu Diệp không hề nghi ngờ về lai lịch của mình.

"Ấn ký gia tộc?" Đây là lần đầu tiên Hách Tri Nhiễm nghe nói về loại ấn ký gia tộc này, điều này hoàn toàn không thể giải thích một cách khoa học, trừ khi cố ý làm ra.

"Khi ta và tám vị huynh trưởng được sinh ra, chúng ta đều có một vết bớt hình lưỡi liềm trên vai trái. Cha nói rằng đây là truyền thừa cổ xưa của Mặc gia, cả cha và các vị liệt tổ liệt tông đều có."

Thấy Mặc Cửu Diệp tự tin nói như vậy, Hách Tri Nhiễm cảm thấy bối rối.

Trên đời đầy rẫy những chuyện kì quặc, điều kỳ lạ như du hành thời gian còn có thể xảy ra nên cũng không có gì lạ khi xuất hiện ấn ký gia tộc.

Khi Hách Tri Nhiễm nhìn thấy đoạn miêu tả thân thế của Mặc Cửu Diệp trong dã sử, điều đầu tiên xuất hiện trong đầu là đây có thể là lý do thực sự khiến Nam Kì nhắm vào hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play