Lúc này nhiệt độ của rượu nho giống như đã có ướp lạnh, kết hợp với nồi lẩu nóng hầm hập này, vừa giải ngấy lại ngon miệng.

Không nghi ngờ gì nữa, rượu nho nhận được lời khen ngợi của mọi người.

Cả đời này Hách Thượng thư chỉ có một sở thích, chính là lúc không có việc gì thích uống một ngụm.

Hách Tri Nhiễm hợp ý đối phương, hôm qua đã làm một vò rượu Ngũ Lương cho ông, Hách Thượng thư uống xong thì khen không dứt miệng, thậm chí còn nói không biết ngon hơn rượu cống hoàng gia gấp bao nhiêu lần.

Hôm nay lại thưởng thức được rượu nho do chính nữ nhỉ ủ, đối với ông, lại là một phong vị khác.

Trong lòng Hách Thượng thư không ngừng nhắc tới, yêu mất yêu mất...

Trong đầu Đường Minh Duệ đã bắt đầu niệm vô số kinh làm ăn, kể cả giá cả của những nguyên liệu nấu ăn này đều đã có kế hoạch sơ bộ, đặc biệt là rượu nho ngon miệng này, khiến hắn ta nhìn thấy thương cơ vô hạn.

Thương cơ vô hạn này cũng không phải bán được bao nhiêu, mà là giá cả cao ngất ngưởng.

Có vô số lần hợp tác, Hách Tri Nhiễm đều hết sức hài lòng với giá cả của Đường Minh Duệ, bởi vậy, lúc này nàng cũng không định bận tâm nhiều.

Dù sao việc làm ăn của nàng và Đường Minh Duệ đều là phương thức phân chia, vấn đề giá cả cao thấp không chỉ liên quan đến lợi ích của Mặc gia, cũng liên quan tới việc Đường Minh Duệ kiếm được bao nhiêu.

Phương pháp chế biến nồi đồng cũng không có gì đáng giữ bí mật, người có lòng nhìn thấy nồi này, chỉ cần nghiên cứu sơ là có thể học được.

Sự tự tin của Hách Tri Nhiễm về việc kinh doanh lẩu độc quyền chủ yếu đến từ nước sốt và gia vị đáy nồi.

Đây đều là phương pháp chế tác độc đáo của Mặc gia, đặc biệt là nguyên vật liệu, người khác căn bản không có được.

Bởi vậy, nàng vô cùng chắc chắn nói với Đường Minh Duệ, lẩu có thể làm ăn độc quyền thời gian lâu dài, cho dù có người bắt chước, đó cũng là sự tồn tại tầm thường.

Điều đáng tiếc là năm nay Hách Tri Nhiễm chỉ ủ rượu nho trong tứ hợp viện, chứ chưa đạt tới trình độ sản xuất lượng lớn.

Huống hồ nàng cũng đã nhìn ra được, hai vị lão cha đều có vẻ như rất thích rượu nho này.

Như vậy, trước mắt số lượng ít rượu nho này cũng chỉ có thể cung cấp cho người trong nhà thưởng thức, đợi sang năm sản lượng nho trên núi nhiều hơn, nàng bèn có thể sản xuất một lượng lớn, tới lúc đó lại hợp tác với Đường Minh Duệ, chắc hẳn lại là một khoản thu nhập vô cùng khả quan.

Đường Minh Duệ cảm thấy hết sức tiếc nuối vì không thể lập tức hợp tác kinh doanh rượu nho.

Nhưng hắn ta cũng không tham lam, chỉ cần mình và Mặc gia duy trì thành ý hợp tác, những buôn bán này sớm muộn cũng là của mình.

Một bữa cơm, chẳng những khiến Hách Thượng thư càng thêm thích cuộc sống bên nhà nữ nhi, Hách Tri Nhiễm trực tiếp ký kết khế ước mở quán lẩu với Đường Minh Duệ.

Vẫn như trước, Mặc gia phụ trách nguyên liệu nấu ăn và phối liệu, Đường Minh Duệ phụ trách mở tiệm làm ăn, hai nhà vẫn chia tiền lời thành một nửa.

Ngoài ra, rau củ chín trong lều lớn của Mặc gia cũng có thể cung cấp lượng lớn cho quán rượu của Đường Minh Duệ.

Đối với việc này, Đường Minh Duệ quả thực mong còn không được.

Chuyến đi tới Mặc gia này, hắn ta cảm thấy là lần thu hoạch lớn nhất.

Có thể trở thành người đại hoàng thương trong tương lai, làm sao có thể không nhìn ra được lợi nhuận khổng lồ từ nồi lẩu kia chứ?

Tóm lại, lần này Đường Minh Duệ đầy ắp trở về, sau đó tức khắc bắt tay vào chuẩn bị công việc mở tiệm.

Hiện nay Tây cảnh có Mặc Cửu Diệp trấn thủ, bách tính của Tây Bắc triệt để hồi phục cuộc sống bình thường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play