"Tối nay, ta sẽ tìm cách đưa Phí tiên sinh đến gặp ngươi, về vấn đề an toàn của ngươi, sau khi chúng ta rời khỏi cũng không thể giúp được gì."

Hách Tri Nhiễm tin rằng sẽ không khó để Thuận Vũ Đế tìm được nơi ẩn náu trong lãnh thổ của mình mà không bị người của Hoàng hậu phát hiện. Ai ngờ, Thuận Vũ Đế chưa kịp nói gì thì Viên quý phi đã lên tiếng.

"Ngươi có thể nghĩ biện pháp đưa Hoàng thượng tới chỗ của ta không? Chỗ của ta đã bị người của Hoàng hậu lục soát, tạm thời coi như đã an toàn."

Viên quý phi là người thông minh, mặc dù nàng ta không biết phu thê Mặc Cửu Diệp đưa nàng ta đến đây gặp Thuận Vũ đế bằng cách nào, nhưng trong thâm tâm nàng ta biết hai người cũng có thể mang Thuận Vũ Đế đến chỗ nàng ta. Chưa kể, chủ ý này của Viên quý phi thực sự là hay.

Bất chấp lời Hách Tri Nhiễm nói ra để Thuận Vũ Đế tìm cách trốn tránh, thật ra trong lòng nàng cũng có chút lo lắng, dù sao thì nàng và Mặc Cửu Diệp đã làm được rất nhiều việc, quân cờ c.h.ế.t giữa đường cũng không phải là kết quả họ mong muốn.

Đúng như Viên quý phi đã nói, tẩm cung của nàng ta đã bị khám xét, lúc này Hoàng hậu hiện tại đang nóng lòng tìm kiếm Thuận Vũ Đế, nơi đó của nàng ta sẽ được an toàn trong một khoảng thời gian. Để đề phòng mọi bất trắc, Hách Tri Nhiễm không muốn lãng phí thời gian ở đây. Nàng lấy cây kim bạc từ không gian ra, tìm huyệt đạo của hai người mà cắm vào...

Lần này sau khi rời khỏi lãnh cung, số lượng thị vệ bên ngoài tăng lên đáng kể, may mắn thay, Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm đều cải trang, trên đường đi họ đã bị thẩm vấn vài lần và đều vượt qua suôn sẻ.

Khi họ đã đến được tẩm cung của Viên quý phi, Hách Tri Nhiễm thả hai người ra, đồng thời cùng với Vương ma ma, dùng kim bạc để đánh thức ba người họ trước khi cùng Mặc Cửu Diệp rời đi.

Lần này, họ không thể sử dụng lệnh bài trở ra dễ dàng như lúc đã đến nữa, vì trên đường đi đã nghe một số lính canh nói, đại môn hoàng cung đã bị phong tỏa, trong thời gian ngắn không ai được phép tự tiện ra vào. Khi có nhiều thị vệ, vượt tường cũng không phải là biện pháp tốt nhất, dù sao để có thể làm thị vệ trong cung thì chắc chắn không phải kẻ yếu đuối là có thể làm. Đặc biệt là với tiểu kiều thê của mình, Mặc Cửu Diệp không dám mạo hiểm. Hách Tri Nhiễm cũng nhận ra sự rắc rối của việc này, nhưng hôm nay dù thế nào đi nữa họ cũng phải rời khỏi đây trước bình minh. Mặc Cửu Diệp suy nghĩ một chút rồi cũng nghĩ ra được một cách.

Hai người đang đi đến gần kho quốc khố. Từ khi kho quốc khố bị hai người cướp phá, chỉ trong một năm, cho dù Thuận Vũ Đế có thực lực đến đâu, cũng không thể thu thập được nhiều ngân khố như vậy để cất giữ bên trong. Có thể nói quốc khố hiện tại cũng chỉ là một cái danh nghĩa. Đặc biệt là trong khoảng thời gian này, sau khi Hoàng hậu lên nắm quyền, bà ta chắc chắn sẽ tận dụng tài sản trong quốc khố, trong đó nhất định không còn thứ gì giá trị. Có lẽ là vì thế, mà những lính canh nơi này trông yếu hơn trước.

Khi họ dọn sạch quốc khố cũng không giấu lối đi bí mật khi rời đi. Thuận Vũ Đế phát hiện rằng kho bạc đã bị đánh cắp, tên trộm đã vào qua một lối đi bí mật, chắc chắn sẽ có người tới chặn nó.

Chỉ là hiện tại an ninh trong cung rất chặt chẽ, bọn họ chỉ có thể đến đây thử tìm kiếm cơ hội. Xung quanh quốc khố đều có lính gác, nhưng là hai đội tuần tra qua lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play