“Hướng tây của bến tàu, đi khoảng một dặm, nơi đó có một đám đá ngầm, bọn họ thường xuyên đến chỗ đó ném người vào trong sông.”
Có đáp án chính xác, Bành Vượng lập tức phân phó Trương Thanh mang theo toàn bộ nha dịch đi tìm người.
Đồng thời, hắn ta cũng hiểu rõ, Hách Tri Nhiễm chắc chắn còn có chuyện muốn hỏi, nên bản thân cũng không vội vàng rời đi cùng nhóm người.
Hách Tri Nhiễm cố tình hỏi trước mặt Bành Vượng.
"Vì sao ngươi phải hại Chu Lão Bát?"
"Chỉ khi hắn ta không thể về được nữa mới có thể chứng thực tội danh chạy trốn của Hách thị."
"Vì sao ngươi phải làm như thế?"
"Bởi vì Lý Nhu Nhi không ưa Hách thị, ta cũng muốn mượn cơ hội này trừng trị nhà họ Mặc."
Hỏi đến đây, Hách Tri Nhiễm đã khẳng định được suy đoán của chính mình là đúng.
Lý Hổ tuyệt đối là tai mắt của vị kia ở kinh thành đặt vào đây.
Khó trách, Mặc Cửu Diệp không hề phát hiện ra có người theo dõi...
Bành Vượng biết tiếp theo Hách Tri Nhiễm sẽ hỏi người sai xử Lý Hổ làm những việc này là ai.
Những chuyện này đều là mấy việc bẩn thỉu giữa các vị bên trên, hắn ta là một tên quan nho nhỏ, không muốn tham dự vào trong đó.
Biết càng nhiều, c.h.ế.t càng nhanh.
Bởi vậy, trước khi Hách Tri Nhiễm mở miệng tiếp tục hỏi Lý Hổ vài vấn đề tiếp theo, Bành Vượng nhanh chóng xoay người ra khỏi phòng.
Hách Tri Nhiễm thầm bội phục Bành Vượng sống thật sáng suốt, đồng thời cũng gấp gáp muốn dò hỏi ra vấn đề tiếp theo.
"Là ai muốn ngươi sửa trị nhà họ Mặc?"
"Ta không biết."
"Ngươi không biết?" Hách Tri Nhiễm trong lòng hiểu rõ giờ phút này Lý Hổ sẽ không nói dối, hắn ta nói không biết, khẳng định là không biết thật.
Nhưng mà, thật vất vả mới có chút manh mối, nàng không muốn cứ từ bỏ như vậy.
"Ai là người chắp nối với ngươi, ngươi không biết người đó hay sao?"
"Người yêu cầu ta làm những việc này, ta cũng mới chỉ gặp qua một lần. Trời tối, không nhìn thấy rõ dung mạo, tuy nhiên khi hắn ta nói chuyện âm thanh có chút ẻo lả, có thể là một thái giám."
Thái giám?
Có thể sai xử thái giám chỉ có thể là người hoàng thất.
Ngoại trừ Hoàng Thượng ra, còn có hoàng tử, công chúa cùng với những nương nương trong hậu cung đều có khả năng...
Vừa nghĩ như vậy, mục tiêu quá rộng.
Thế nhưng, Hách Tri Nhiễm cũng rõ ràng, ở chỗ này của Lý Hổ không có khả năng hỏi được ra thông tin gì hữu dụng.
Hách Tri Nhiễm thu hồi vòng cổ vào không gian, sau đó xoay người đi ra bên ngoài tìm Bành Vượng.
"Bành đại nhân, ta đã hỏi xong, Lý Hổ rất nhanh có thể tỉnh táo trở lại."
Giờ phút này Bành Vượng chợt cảm thấy không biết phải làm thế nào.
Cho dù không nghe được câu hỏi phía sau của Hách Tri Nhiễm, nhưng hắn ta cũng có thể đoán ra được người phía sau Lý Hổ là nhân vật lớn ở vị trí cao.
Việc Lý Hổ mưu hại Chu Lão Bát đã là sự thật sáng tỏ, sự việc phía sau hắn ta phải xử lý như thế nào?
Theo lý mà nói, Lý Hổ tội ác tày trời, xử lý như thế nào cũng không quá, nhưng vạn nhất đắc tội với nhân vật lớn phía sau, đầu của hắn ta còn có thể giữ được nữa không?
Hách Tri Nhiễm vừa mới đi ra ngoài vài bước, không nghe thấy âm thanh Bành Vượng vào phòng. Nàng xoay người lại, quả nhiên thấy Bành Vượng còn đang đờ đẫn tại chỗ.
"Bành đại nhân, việc Lý Hổ hại người là sự thật, loại chuyện như thế này giáo cho quan phủ ra xét xử lý là thích hợp nhất."
Hách Tri Nhiễm nói, có thể coi là chỉ cho Bành Vượng một con đường sáng.
Bành Vượng hướng về Hách Tri Nhiễm cảm kích gật đầu: "Được, ta biết rồi."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT