Nhưng đây chỉ là tình thế trước mắt, một khi phía hoàng hậu giành được thắng lợi, hoàn toàn đứng vững trên triều đình, thì người có tính tình như Hách thượng thư nhất định sẽ không được bọn họ trọng dụng.
"Đến lúc đó, khó tránh khỏi hoàng hậu sẽ không vì củng cố địa vị của mình mà diệt trừ thế lực đối lập, Hách thượng thư lập tức sẽ gặp nguy hiểm."
"Đây là đương nhiên, nhạc phụ đại nhân là phụ thân ruột thịt của nội tử, chúng ta nhất định sẽ không đứng yên nhìn ông ấy bị người khác hãm hại." Mặc Cửu Diệp rất sợ Hách Tri Nhiễm sẽ lo lắng, mặc dù lời này là nói với Phí Nam Vũ, nhưng ánh mắt vẫn dừng lại trên người thê tử nhà mình.
Thật ra, cho dù Phí Nam Vũ không nói chuyện này thì Hách Tri Nhiễm cũng có thể đoán được đại khái.
Nàng biết rất rõ phụ thân là một người ngay thẳng, nếu quả thật không thể tránh được ngày đó thì cho dù c.h.ế.t ông ấy cũng sẽ không lựa chọn thỏa hiệp.
Bởi vì nghĩ đến chuyện này nên Hách Tri Nhiễm mới có thể bỏ qua sự can ngăn của Hách phu nhân, cố tình đi theo Mặc Cửu Diệp tới kinh thành.
Trong lúc trao đổi với Phí Nam Vũ, hai bên đều đã hình thành một loại ăn ý nhất định, cho dù rất nhiều lời không cần phải nói quá cặn kẽ, thì hai bên cũng có thể hiểu ý lẫn nhau.
Đã tìm hiểu sơ qua tình huống, Mặc Cửu Diệp kéo Hách Tri Nhiễm đứng lên.
"Không còn sớm nữa, ta và nội tử không tiện quấy rầy thêm, nhiều nhất ba ngày, ta sẽ lại tới chỗ của Phí tiên sinh."
"Được, ta chờ tin tức của Cửu công tử." Phí Nam Vũ sai người đưa bọn họ đi ra từ cửa hông, nhìn bóng lưng của hai người đã khuất xa mới quay trở lại.
Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm rời khỏi Phí phủ, tránh né tầm mắt của những binh lính tuần tra, sau đó vòng qua hậu viện phủ Thượng thư. Mặc Cửu Diệp hiểu rõ cảnh vật xung quanh Phí phủ, còn phía phủ Thượng thư thì Hách Tri Nhiễm lại không xa lạ gì.
Hai người cũng đi vòng qua hậu viện, Hách Tri Nhiễm chỉ chỉ vào một vị trí, Mặc Cửu Diệp ôm nàng vượt tường vào.
Nơi này là hậu viện của phủ Thượng thư, Hách thượng thư không có thiếp thất, hậu viện đã từng là khuê phòng của Hách Tri Nhiễm và viện của ông ấy cùng phu nhân.
Có lẽ là do Hách Tri Nhiễm và Hách phu nhân không ở đây, cho nên hậu viện tối om, tạo cho người ta một cảm giác hết sức hoang vu.
Hách Tri Nhiễm biết thói quen của Hách thượng thư, theo lý thì dù lúc này phụ thân còn ở bên trong thư phòng xử lý công vụ, thì hạ nhân vẫn sẽ thắp đèn ở chỗ nghỉ ngơi của ông ấy.
Kết quả nàng kéo Mặc Cửu Diệp đi một vòng quanh viện, đừng nói là đèn, ngay cả một bóng dáng người làm cũng không thấy.
Vừa đi được mấy bước, Hách Tri Nhiễm liền giẫm phải một hòn đá nhỏ.
Tình trạng này trước nay chưa từng xảy ra, ở các gia đình lớn như thế này, cho dù hạ nhân quét dọn những chỗ khác không sạch sẽ, cũng không dám lơ là chung quanh viện của chủ nhân.
Từ đó suy ra, nàng có thể đạp phải hòn đá nhỏ ở chỗ này, nhất định là do không có ai quét dọn.
Hách Tri Nhiễm không thấy bóng dáng của phụ thân ở trong viện của phụ mẫu, trong lòng càng cảm thấy kì lạ.
Tuy nhiên nàng cũng không ở lại chỗ này quá lâu, mà là kéo Mặc Cửu Diệp đi về hướng thư phòng ở tiền viện phủ Thượng thư.
Phụ thân không về viện của mình, vậy thì hẳn là đang ở thư phòng.
Rất may là mới vừa bước vào tiền viện, liền thấy bên trong thư phòng có ánh sáng. Lúc này cục đá trong lòng Hách Tri Nhiễm cũng buông xuống một ít.
Nhưng mà nàng vẫn cảm giác hơi kỳ lạ, tuy nói phụ thân luôn luôn thanh liêm, nhưng chi tiêu trong nhà chưa từng thiếu thốn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT