"Cửu ca, ta thay bách tính Doãn thành đa tạ đại nghĩa của người và Cửu tẩu."

Lúc trước hắn ta còn muốn xin hạt giống ớt với Cửu ca và Cửu tẩu, dùng thứ này để giúp dân chúng Doãn thành đạt được thu nhập cao.

Trước mắt trông thấy cảnh khoai lang được mùa này, đối với dân chúng sống qua ngày, thực tế hơn ớt nhiều.

Ớt bán đi là bạc, không bán được vài ngày là biến thành một đống bùn nhão.

Khoai lang chẳng những ngon miệng, quan trọng nhất là có thể no bụng, nếu trong nhà bách tính đều có thể lưu trữ một ít khoai lang qua mùa đông, làm sao cũng không đến nỗi bị c.h.ế.t đói.

Tuy Mặc Cửu Diệp không làm quan ở triều đình, nhưng cũng không muốn nhìn thấy dân chúng không thể ăn no bụng, ngược lại hắn không cảm thấy có gì về việc này.

Huống hồ tức phụ cũng có nói, không gian là vật do ông trời ban ơn, nàng cũng muốn thuận theo ý trời, dốc hết sức đi trợ giúp người có cần thiết, chỉ có như vậy, mới không phụ lòng phần ban ơn của ông trời.

"Được rồi, chúng ta đều là người một nhà, giúp người là nên mà, hiện nay Doãn thành dưới sự cai trị của người đã có cải thiện rất lớn, tương lai bách tính đều có thể ăn no bụng, cũng là chuyện chúng ta vui mừng nhìn thấy."

"Được, ta không khách sáo với Cửu ca nữa, hiện giờ khoai lang đào được bao nhiêu?

Ta sẽ sắp xếp người qua lại vận chuyển vào kho lương."

Mạnh Hoài Ninh cũng không biết tại sao mình nóng vội như thế, cứ như không nhanh tí vận chuyển đến kho lương, những củ khoai lang này biết mọc chân chạy đi vậy.

"Bất cứ lúc nào đều được, bây giờ nhiều người giúp đỡ, ước chừng ba ngày là có thể đào xong toàn bộ." Hơn nữa còn là càng nhanh càng tốt, hắn đã nhìn thấy hình ảnh của lều lớn ở không gian của tức phụ, với lại lúc trước thuyền chở hàng của người nước ngoài ở đây, vải nhựa đã chuẩn bị sẵn từ trước cũng đã từng lộ ra, hiện giờ bọn họ chỉ chờ sau khi toàn bộ khoai lang trong đất canh tác được đào lên, nhân lúc các dân làng vẫn chưa thu hoạch vụ thu xây dựng nên lều lớn.

Mạnh Hoài Ninh vốn đã sốt ruột, nghe Mặc Cửu Diệp nói bây giờ có thể vận chuyển khoai lang, hắn ta phấn khởi ngay cả giá cả cũng quên thảo luận, xoay người dặn dò cấp dưới:

"Mấy người lập tức trở về nha môn, điều động tất cả quan sai tới nơi này, còn nữa, xe bò trong thành cũng đưa toàn bộ sang đây."

Mã Tuấn Sơn vẫn là lần đầu tiên thấy đại nhân nhà bọn họ làm việc không có điều lệ như thế.

Hắn ta không nhịn được nhắc nhở: "Đại nhân, trên đường người tới đây không phải còn đang cân nhắc giá cả của khoai lang sao, người xác định bây giờ vận chuyển đi?"

Được nhắc nhở, lúc này Mạnh Hoài Ninh mới nhận ra mình xác thực đã hưng phấn quá mức.

Hắn ta hơi ngượng ngùng nhìn sang Mặc Cửu Diệp, đỏ mặt nói: "Cửu ca, người xem ta vui mừng, lại quên mất hỏi giá cả."

Lúc trước khi Mặc Cửu Diệp đồng ý cung cấp hạt giống khoai lang cho quan phủ, sở dĩ không đưa ra giá cả, chính là vì hắn còn chưa thể xác định sản lượng khoai lang như thế nào.

Trước khi tổ chức người đào khoai lang, hắn và Hách Tri Nhiễm đã từng bàn bạc, nếu như sản lượng khoai lang mỗi mẫu vượt qua ba ngàn cân thì bán cho quan phủ với giá ổn định.

Đương nhiên, là hạt giống, chắc chắn giá cả cao hơn lương thực bình thường một ít.

Theo giá khoai lang hiện đại, giá khoai lang bình thường sản lượng cao như vậy trên thị trường khoảng chừng ba tệ một cân, tương đương với sức mua ba đồng xu tại thời đại này. Nói cách khác, giá khoai lang chỉ cần ba văn tiền một cân là được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play