Hắn ta nói xong, lại thương hại nhìn tiểu điệt tử đang nằm trong lòng đại ca, lại không nhịn được đưa tay sờ bàn tay nhỏ bé lộ ra bên ngoài của cậu ấy.

"Hài nhi tốt như thế, nhất định phải gọi là Trụ Nhi gì đó, tên mụ này rất gần gũi, giống như những hài tử ở thôn Tây Lĩnh."

Dù sao bọn họ đều lớn lên ở kinh thành từ nhỏ, tiếp xúc đều là tử đệ nhà giàu, thật sự chưa thấy nhà nào đặt tên mụ như vậy cho tiểu oa nhi.

Sợ Cửu đệ sẽ không vui bởi điều này, đại ca vội vàng giải thích: "Cửu đệ, phụ thân cảm thấy đại bảo là trưởng tôn Mặc gia ta, tương lai cũng là trụ cột của Mặc gia, nên mới lấy tên mụ như vậy.

Tên mụ mà, chính là cho người nhà gọi, đến lúc đó đệ và Cửu đệ muội đặt một đại danh dễ nghe cho hài tử là được."

Hài tử gọi tên mụ gì, Mặc Cửu Diệp thật sự chưa từng suy nghĩ tới vấn đề này.

Ở trong lòng hắn, hài tử tên gì không quan trọng, chỉ cần bọn họ đều bình an thuận lợi là được.

"Phụ thân cảm thấy tốt là được, tên mụ mà, gọi thuận miệng là ổn."

Mấy huynh trưởng thấy Mặc Cửu Diệp nói như vậy, đưa mắt nhìn nhau một hồi.

Cửu đệ đúng là chân thực, cũng không cảm nhận được phụ thân đang trọng nữ khinh nam.

Không sao, tiểu điệt tử còn có những người làm bá phụ như bọn họ thương.

Mặc Cửu Diệp thấy nơi này không có việc gì của mình, bèn tiếp tục trở về phòng trông coi Hách Tri Nhiễm.

Trước giờ Hách Tri Nhiễm ngủ rất nông, vừa rồi nếu không phải vì sinh đẻ tiêu hao quá nhiều thể lực, cũng không thể nào ngủ được.

Mặc Cửu Diệp mới đi tới cạnh giường, thì nàng đã mở mắt ra. "Nhiễm Nhiễm, nàng tỉnh rồi ư?" Mặc Cửu Diệp vội vàng tiến lại gần.

Hai tay Hách Tri Nhiễm chống đỡ thân thể chuẩn bị ngồi dậy, Mặc Cửu Diệp nhanh chóng bước lên đỡ lấy nàng.

"Nhiễm Nhiễm, nàng có cảm thấy chỗ nào không khỏe không? Nàng có đói bụng không, ta bảo Ngọc Nhi chuẩn bị một ít đồ ăn cho nàng?"

Hách Tri Nhiễm lắc đầu, thuận thế dựa vào khuỷu tay của Mặc Cửu Diệp, hai mắt quan sát xung quanh.

"Các hài tử đâu?"

"Minh Châu bị mẫu thân bế đi cho phụ thân xem, Trụ Nhi và ngoại bà đang ở phòng bên."

"Minh Châu, Trụ Nhi?”

Mặc Cửu Diệp nở nụ cười: "Minh Châu và Trụ Nhi là tên mụ của con chúng ta."

Hách Tri Nhiễm cũng bật cười, nàng chỉ ngủ một lúc, tên mụ của hài tử đều đã đặt xong.

"Là chàng đặt sao?”

Nàng cũng biết rõ một số phép tắc của vương triều Đại Thuận, đại danh của hài tử phải do trưởng bối trong nhà đặt, tên mụ này chắc chắn là Mặc Cửu Diệp tự mình suy nghĩ ra.

Nhưng gọi cũng khá thuận miệng, nàng cũng không cảm thấy tên Trụ Nhi này có gì không tốt.

Một tên mụ, gọi thuận miệng là được.

"Là phụ thân đặt đấy, ông ấy nói Trụ Nhi là trưởng tôn trong nhà, sau này chính là trụ cột gia đình, bởi vậy lấy tên mụ như vậy."

Mặc Cửu Diệp lo lắng tức phụ sẽ không vui vì tên mụ của nhi tử, vội vàng giải thích.

Hách Tri Nhiễm không cảm thấy tên mụ của nhi tử có gì không tốt, khi còn bé nàng thường xuyên nghe người già xung quanh nói chuyện phiếm, hài tử đặt tên xấu dễ nuôi sống.

Huống hồ nhi tử của nàng tên là Trụ Nhi cũng không phải rất tệ, nghe cũng thuận miệng.

Vì thế, nàng cũng không nhận ra lời nói của Mặc Cửu Diệp là đang giải thích gì đó cho nàng.

Lúc này nàng chỉ muốn xem cặp nhi nữ của mình, hơn nữa cách lúc nàng sinh đẻ đã trôi qua vài giờ, hai tiểu oa nhi vẫn chưa ăn gì.

Nói đến hài nhi ăn đồ, Hách Tri Nhiễm cảm nhận sơ vùng n.g.ự.c của mình, còn chưa xuất hiện cảm giác sưng tấy trong hiểu biết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play