Kết quả hắn phát hiện, căn bản cũng không có người trong xe ngựa, có thể nói là rỗng tuếch.

Vì không để một ít hy vọng trong lòng tan vỡ, Mặc Cửu Diệp lại nhìn sang phía sau xe ngựa, chỉ mong là vừa rồi hắn sơ ý, là hai chiếc xe ngựa đến đây, mà chiếc xe ngựa phía sau chính là thánh thủ phụ khoa đang ngồi.

Kết quả là khiến hắn thất vọng.

"Lần này đại ca không có dẫn theo thánh thủ phụ khoa cùng tới sao?"

Thấy hắn hỏi như vậy, Hách Tử Minh dùng tay chống môi cười khẽ một tiếng.

"Nếu ta nói ta chính là thánh thủ phụ khoa trong miệng mọi người, muội phu có tin không?"

Mặc Cửu Diệp sững sờ.

Lúc ở kinh thành, mặc dù hắn không có qua lại gì với vị đại cửu ca này, nhưng cũng từng nghe nói, Hách Tử Minh từ nhỏ đã đọc đủ thi thư, hơn nữa rất ít khi giao tiếp bên ngoài.

Đặc biệt là trước đó không lâu khi hắn vào kinh có nghe nói, Hách Tử Minh khoa khảo đắc lợi, càng nghiệm chứng việc hắn ta đọc đủ thi thư.

Nếu như Hách Tử Minh nói học vấn của mình, Mặc Cửu Diệp sẽ không có bất cứ ý kiến khác nhau gì, nhưng hắn ta vừa nói gì cơ?

Hắn ta nói hắn ta chính là thánh thủ phụ khoa?

Điều này... Điều này làm sao có thể?

Trương Tam thấy Mặc Cửu Diệp ngơ ngác, tiến lên giúp giải thích:

"Không giấu cô gia, lão gia và phu nhân nhà bọn ta đều không biết đại công tử chính là thánh thủ phụ khoa.

Ta đưa thư về cho lão gia, nói phu nhân bảo người mặc cho thế nào cũng phải tìm được vị thánh thủ phụ khoa này đưa tới Tây Bắc.

Người kinh thành đều biết, thánh thủ phụ khoa hành tung bất định, muốn kiếm được hắn ta thì phải đi cửa nam kinh thành, treo mảnh giấy trên một gốc cây hòe lớn ở đó.

Thánh thủ phụ khoa cứ cách một quãng thời gian thì sẽ phái người lấy tờ giấy về, sau đó chọn vài người bệnh tình nghiêm trọng đi khám bệnh.

Quan trọng nhất là, thánh thủ phụ khoa đến đi đến không tung tích, lúc lộ mặt vẫn luôn là cả người mặc đồ trắng đội mũ vây, ai cũng không biết thân phận thật sự của hắn ta.

Lão gia nghe nói đại tiểu thư mang thai song sinh, mời thánh thủ phụ khoa giúp đỡ, bọn ta cũng chỉ đành đi treo mảnh giấy trên cây hòe lớn với thái độ thử xem.

Vì có thể để thánh thủ phụ khoa chú ý tới lời thỉnh cầu của bọn ta, mỗi ngày ta và lão gia đều sẽ đi treo rất nhiều mảnh giấy lên cây hòe to.

Lão gia vì chuyện này nơm nớp lo sợ, sợ rằng thánh thủ phụ khoa không nhìn thấy thỉnh cầu của bọn ta, lại lo lắng trong khoảng thời gian ngắn hắn ta không có đi xem giấy viết, đến lúc đó, mặc dù tìm được người, cũng không kịp đại tiểu thư sinh đẻ.

Đại công tử thấy mỗi ngày ta và lão gia chạy về sang cửa thành, hỏi xong nguyên do mới biết thánh thủ phụ khoa mà bọn ta muốn tìm đến Tây Bắc cứu đại tiểu thư..."

Lúc bấy giờ nghe nói nhi tử mình chính là thánh thủ phụ khoa nổi danh kinh thành, ông hết sức kinh ngạc.

Dù sao nhi tử này từ nhỏ chính là ông đích thân dạy dỗ, ngày thường hắn ta ngoài đọc sách chính là đọc sách, khi nào trở thành thánh thủ phụ khoa?

Người khác không biết, thật ra Hách Tử Minh học y thuật còn là nhận được gợi ý của Hách Tri Nhiễm.

Vào năm hắn ta tám tuổi, phát hiện mẫu thân cách thời gian khoảng chừng một tháng, thì sẽ đau bụng một lần.

Khi đó Hách Tri Nhiễm năm tuổi, cả ngày bám lấy mẫu thân. Lúc ấy tiểu nha đầu muốn mẫu thân bế, mẫu thân sẽ nói hôm nay thân thể không khỏe, ngày mai hãy bế.

Tiểu nha đầu không được như ý muốn, thương xót nói: "Mẫu thân bị bệnh, Nhiễm Nhiễm phải học y chữa trị cho mẫu thân."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play