Còn có viên kẹo nhìn qua mềm mịn trong suốt kia, so với kẹo mạch nha ngày thường bọn họ ăn đến không biết ngọt bao nhiêu lần, lại còn có thật nhiều loại khẩu vị khác nhau, quả thật khiến các khách nhân ngọt đến tâm khảm.

Yến hội càng không nói, hiện giờ trong đất Mặc gia gieo trồng một ít rau xanh đã lục tục chín, rất nhiều đều là chủng loại thời đại này không có, làm ra thức ăn tự nhiên là vô cùng mỹ vị.

Mãi cho đến giờ Thân buổi chiều, yến hội mới kết thúc.

Các thôn dân thật lòng tự chủ ở lại giúp Mặc gia thu thập thỏa đáng mới thỏa mãn rời đi.

Hách Tri Nhiễm bị hách phu nhân nhìn rất chặt, mắt thấy sắp phải sinh, sợ nàng có gì sơ suất, sau khi ăn cơm xong sớm kéo nàng trở về.

Gần đây nàng thật là không thoải mái, chủ yếu chính là bởi vì bụng quá lớn, thường xuyên cảm giác mệt.

Về đến nhà, nàng đang định nghỉ ngơi trong chốc lát, đã nghe được cửa truyền đến tiếng của Mặc Cửu Diệp.

"Tiểu bạch, ngươi đã trở lại."

Theo tiếng từ xa tới gần, Mặc Cửu Diệp đã mang theo tiểu bạch đi vào phòng.

Hách Tri Nhiễm cũng ngồi dậy.

"Phu quân, tiểu bạch có mang tin trở về không?"

Mặc Cửu Diệp đặt tiểu bạch lên bàn.

"Có tin, ta gỡ xuống."

Tuy Hách Tri Nhiễm vội vã xem tin, nhưng biết tiểu bạch vất vả.

Ở lúc Mặc Cửu Diệp gỡ tờ giấy trên đùi nó xuống, Hách Tri Nhiễm trực tiếp đưa tiểu bạch vào không gian, hơn nữa sử dụng ý niệm chuẩn bị cho nó đồ ăn thích ăn. Tiểu bạch tiến vào không gian, tự nhiên muốn đi " ôn chuyện " với Phan Đoàn Nhi, Hách Tri Nhiễm đơn giản không đi quản chúng nó, xem thư của Phí Nam Vũ với Mặc Cửu Diệp.

Nói là tờ giấy, chi bằng nói là một lá thư.

Bởi vì lần này Phí Nam Vũ viết nội dung rất nhiều, dùng trang giấy cũng to hơn.

Trong thư nói—

May mắn Mặc Cửu Diệp đưa cho hắn ta ba con cổ trùng kia, cổ sư mới có thể thành công giúp vài vị trọng thần giải cổ.

Chỉ là mấy người đều bởi vì thời gian trúng cổ rất lâu, trước mắt thân thể còn rất suy yếu, nhưng đã không có nguy hiểm đến tính mạng.

Trừ cái này ra, Phí Nam Vũ còn nhắc nhở Mặc Cửu Diệp cẩn thận, bởi vì hắn ta phát hiện gần đây nhất tộc Hoàng Hậu không phải rất an phận.

Hắn ta đã phái người âm thầm nhìn chằm chằm Hoàng Hậu, nếu không phải Tiết thừa tướng trúng cổ, sợ là đã sớm có hành động.

Về phần hành động gì, trước mắt hắn ta còn không phát hiện manh mối xác thực.

Đồng thời Phí Nam Vũ cũng dặn dò Mặc Cửu Diệp, lúc trước hận Mặc gia nhất chính là nhất tộc Hoàng Hậu, bởi vì quan hệ của Mặc Cửu Diệp và Nam Kỳ, tất cả mọi người sẽ cho rằng Mặc gia là một đảng của Kỳ Vương.

Cứ việc Mặc gia đã bị lưu đày đến Tây Bắc, nhưng chỉ cần Mặc gia còn có nam nhi ở đây, Hoàng Hậu bên kia sẽ không thả lỏng cảnh giác.

Ngay ở mấy ngày trước, Hoàng Hậu đột nhiên nhận nuôi một nhi tử.

Hiện giờ hài tử kia chỉ có bảy tuổi, nghe nói là bởi vì Thuận Vũ Đế tửu hậu loạn tính, sủng hạnh một cung nữ.

Kết quả cung nữ kia có thai sinh hạ sinh một nam hài nhi.

Lúc ấy, Hoàng Hậu không muốn thêm một vị hoàng tử tới uy h.i.ế.p địa vị của Nam Hằng, phát hiện cung nữ kia mang thai về sau tính toán bí mật xử quyết. May mà Thái Hậu nương nương phát hiện sớm, kịp thời ngăn cản bà ta. Thái Hậu công bố, nếu Hoàng Hậu dám làm ra chuyện mưu hại con nối dõi hoàng thất, Hoàng Hậu này bà ta cũng không cần làm nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play