editor: leeglin
Khi họ đang thảo luận, ánh mắt của Lạc Tu Trúc hướng ra ngoài cửa sổ, nhìn chằm chằm lên bầu trời.
Lạc Trấn Tinh nhận thấy anh im lặng, liền ghé lại gần hỏi nhỏ: “Sao thế? Có chỗ nào không thoải mái sao?”
Bầu trời ngoài cửa sổ trong xanh, thoáng đãng, tạo cảm giác thời tiết rất đẹp. Nhưng trong mắt Lạc Tu Trúc, bầu trời thế giới này luôn phủ một tầng sương mù xám, như một chiếc lồng bao trùm cả thế giới.
Lớp sương mù đó, thực ra chính là hiện thân của cái ác trong lòng con người. Mỗi khi con người nảy sinh ác ý, ác ý ấy sẽ phát tán từ cơ thể, càng nhiều ác ý thì màu sắc càng đậm và lượng phát ra cũng càng lớn.
Thông thường, những ác ý này sẽ tan biến như bụi khi gió thổi qua. Nhưng nếu người mang ác ý ngày càng nhiều, những thứ đó sẽ tích tụ lại, từ từ trôi lên bầu trời, biến thành một loại mây.
Càng nhiều “mây xám,” càng dễ kích thích phần ác trong lòng con người. Theo đó, hình thành một vòng luẩn quẩn. Trừ khi có ngoại lực mở ra một lỗ hổng, nếu không dưới ảnh hưởng của “mây xám,” xã hội nhân loại sẽ ngày càng hỗn loạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT