Chúng nó vốn thuộc về núi rừng, lại bị con người bắt lấy, bị huấn luyện, bị đánh, trở thành công cụ kiếm tiền cho con người thì sao có thể vui được?
Điềm Bảo vừa nói như thế, Cẩu Nhi vừa nãy vẫn còn vỗ tay cũng dừng lại, nhìn vào đôi mắt của chú khỉ, cứ cảm thấy chú khỉ nhỏ như muốn bật khóc….
Khương Dao lại không cảm thấy gì.
Thời đại này, mạng người như cỏ rác, người còn phải sống sót một cách khó khăn, đừng nói gì tới động vật….
Nhưng mà, nhìn hai đứa nhóc đau buồn như thế làm Khương Dao có hơi mềm lòng.
Người chủ biểu diễn xong rồi, liền lấy một cái chén ra, cầu xin nhóm quần chúng thưởng tiền.
Đa số toàn bỏ một xu tiền đồng, đi cả một vòng cũng chỉ được khoảng năm sáu xu tiền đồng….
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT