Nhưng mà, sao Khương Dao lại nghe ra được chút sự tủi thân từ trong giọng nói của hắn chứ?
“Quần áo bị rách rồi thì đừng mặc nữa, A Dã, ta mua quần áo mới cho huynh này” Khương Dao nói xong liền lấy một bộ quần áo khác từ trong bao quần áo ra đưa cho Cơ Hoài Dã.
Bộ dành cho Cơ Hoài Dã đẹp hơn so với bộ của Kỷ Lăng Tiêu rất nhiều, màu sắc sáng sủa hơn, chất lượng vải dệt cũng tốt hơn.
Chút tủi thân trong lòng Cơ Hoài Dã tức khắc biến mất không còn tung tích.
Xem ra ở trong lòng Khương Dao, hắn và Lăng Tiêu không giống nhau.
Thấy Lăng Tiêu nhìn chằm chằm bộ quần áo trong tay hắn, Cơ Hoài Dã nói: “Bộ quần áo này được làm từ sợi bông, chắc là không rẻ, sao không mua loại vải thô giống như hắn ta, cũng tiết kiệm được chút tiền?”
Đôi mắt Kỷ Lăng Tiêu hơi trừng to, lúc này là do tức giận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play