“Điềm Bảo, thật ra nương cảm thấy bộ quần áo lúc nãy cũng bình thường thôi, bộ này khá đẹp” Khương Dao nói xong liền cầm một bộ quần áo màu xanh lục lên, ướm lên người Điềm Bảo khoa tay múa chân.
Điềm Bảo cảm thấy bộ này quá quê mùa, nhưng mà nhìn thấy đôi mắt của nương chớp chớp với cô bé, tức khắc hiểu rõ, phối hợp với nương của cô bé.
“Đẹp quá, đẹp hơn bộ hồng nhạt lúc nãy nhiều, Điềm Bảo rất thích” Điềm Bảo vui vẻ nói, cầm bộ quần áo kia thích tới mức không buông tay.
“Đúng thế, so sánh một cái liền thấy bộ kia quá xấu” Khương Dao nói.
Hai người kẻ xướng người họa, thể hiện sự yêu thích với bộ quần áo này, và cả sự ghét bỏ với bộ quần áo lúc nãy.
Sắc mặt Đường Xuân Nga không được tốt, giống như nàng ta đang coi tiền như rác.
Nàng ta không chịu được cơn tức, đặc biệt từ trước tới nay nàng ta luôn khinh thường Khương Dao, càng không thể chịu đựng nổi cơn giận này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT