Khương Dao có niềm yêu thích đối với nhân vật Mạc Hồi này nên không khỏi nhìn thêm vài lần.
Mạc Hồi này có gương mặt rất trẻ trung, nhìn qua chỉ như mười bảy mười tám tuổi, khi cười rộ lên thì có má lúm đồng tiền, còn rất đáng yêu.
“Mạc Hồi định thân từ nhỏ rồi” Cơ Hoài Dã đột nhiên mở miệng nói.
Khương Dao có chút không thể hiểu được, Cơ Hoài Dã đột nhiên nói ra một câu như vậy là có ý gì?
Cơ Hoài Dã bỏ xuống một câu không đầu không đuôi rồi không nói thêm câu gì khác.
Khương Dao không thể hiểu được, nhưng mà lực chú ý cũng dời từ Mạc Hồi đến trên người Cơ Hoài Dã, hỏi tình huống chân hắn.
Sau khi ăn xong cơm sáng không lâu, đại phu Chu Dung đã tới thay đổi dược cho Cơ Hoài Dã.
“Vết thương của ngươi đã đỡ hơn nhiều rồi, nhưng mà chân này của ngươi vẫn không thể động, tốt nhất là ấn nhiều một chút, phòng ngừa tê liệt” Đại phu dặn dò xong thì rời đi.
“Đại nhân, ta giúp……” Mạc Hồi vừa định nói ấn ấn chân giúp Cơ Hoài Dã thì đã bị một ánh mắt của hắn bắn đến ngăn lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT