Lăng Tiêu đi theo Tiểu Hắc vào trong phòng, nhận lấy khăn lông cậu đưa qua, tùy tiện lau lau tóc rồi định ném lên trên giường.
Khương Tiểu Hắc vội vàng kéo hắn lại: “Đạo trưởng, vẫn chưa lau khô, để ta lau giúp ngài”
Khương Tiểu Hắc bảo Lăng Tiêu ngồi, còn bản thân thì lau tóc cho hắn.
Cha cậu thường hay uống đến say mèm mới về, toàn là Khương Tiểu Hắc lau mặt cho hắn, cậu có kinh nghiệm chăm sóc người khác, bây giờ lại phô hết kinh nghiệm ra chăm sóc cho Lăng Tiêu.
Khương Tiểu Hắc lau khô tóc cho hắn, thẳng tới khi không còn nhỏ nước, lại dùng khăn lông khác lau chân thay hắn.
Cả quá trình Lăng Tiêu toàn làm biếng, giống như quý công tử, đã quen với cảnh được người khác hầu hạ.
Lăng Tiêu lười biếng nằm ở trên giường.
Hắn nhìn Khương Tiểu Hắc, cảm thấy rất thuận mắt hỏi: “Ngươi có muốn trở thành tiểu đạo sĩ không?”
Hắn có thiên phú tu đạo, người muốn làm đệ tử hắn như cá diếc qua sông.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play