Khương Dao nhìn Điềm Bảo, lại nhìn nhìn Cẩu Nhi. Hai đứa nhỏ trước mắt này một đứa có thể nghe hiểu tiếng chim, một đứa lại có thiên phú luyện võ, đều không hề đơn giản.
Nàng muốn hiểu biết nhiều hơn để thuận thế bồi dưỡng, nói không chừng có thể bồi dưỡng ra hai người tài thì sao.
Ai mà không muốn có những đứa trẻ vừa tri kỷ lại thông minh?
Có hai đứa nhỏ giỏi như vậy là nàng đã kiếm lời rồi!
Khương Dao ôm Cẩu Nhi, nắm tay Điềm Bảo rồi đi về Khương gia.
Trời rất nóng, Khương Dao lấy nước lạnh lau trên mặt trên người Cẩu Nhi một lần rồi thay quần áo sạch sẽ.
Trên người đứa nhỏ này có không ít vết đen xanh, khuôn mặt nhỏ cũng sưng, may mà chỉ bị thương ngoài da. Nhưng mà như vậy thì nàng nhìn thôi mà vẫn thấy đau lòng, thật sự là phải dạy cho hai đứa nhỏ này vài chiêu để phòng thân mới được.
“Khương Dao, lăn ra đây cho ta!” Đột nhiên, bên ngoài truyền đến một tiếng vang lớn.
Khương Dao đẩy cửa đi ra ngoài, liền nhìn thấy có một lão phụ nhỏ gầy đang đứng ở cửa. Lão phụ kia có vẻ mặt hung dữ, bên cạnh còn có một đứa nhỏ mập mạp có mặt mũi bầm dập.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT