Chỉ sợ không phải đơn giản như bắt trộm.
Dưới lầu đưa tới cơm canh vô cùng phong phú.
“Tiểu ca, hai lượng bạc là có thể mua nhiều đồ ăn như vậy sao?” Khương Dao không khỏi nghi ngờ.
Khách điếm cũng cung cấp thức ăn, nhưng mà không thể gọi món ăn, ví dụ như hai lượng bạc này thì chỉ có thể có lượng đồ ăn theo quy cách của hai lượng bạc.
Mà dựa theo số lượng đồ ăn mà tiểu nhị của khách điếm đưa lên thì tuyệt đối là lỗ vốn.
“Phu nhân, đây là một vị quân gia bảo đưa, nói phu nhân đi đường mệt nhọc, nên ăn nhiều một chút”. Tiểu nhị khách điếm kia cười nói.
Khương Dao đột nhiên nhớ tới quan sai một mắt một tay đang cười rất thú vị kia, trong lòng có chút bất an.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT