“Ngưu thúc, vậy ta trở về đây, tạm biệt”
Sau khi Khương Dao vẫy tay tạm biệt với Ngưu Đại Sơn thì liền đi về phía Khương gia.
Kết quả, khi sắp đi đến cửa nhà thì liền nhìn thấy một người trẻ tuổi đi tới từ phía đối diện.
Người nọ mặc áo bào trắng, mang theo vẻ phong độ trí thức, diện mạo thanh tú, vốn dĩ đặt ở sơn thôn nhỏ này, so sánh với những anh nông dân khác thì vô cùng anh tuấn, khiến cho ánh mắt của người đối diện tỏa sáng.
Nhưng mà so sánh với Cơ Hoài Dã thì lại có chút không đủ nhìn.
Người trẻ tuổi này là vị hôn phu của Khương Tú Chương Tài Sinh.
Khương Dao liếc mắt nhìn Chương Tài Sinh một cái rồi thu lại ánh mắt, đi thẳng về phía Khương gia.
Một bàn tay vươn ra, ngăn cản đường đi của Khương Dao.
Khương Dao nhìn về phía Chương Tài Sinh, có chút không hiểu.
Khuôn mặt Chương Tài Sinh lộ vẻ ghét bỏ, nhưng vẫn nói: “Cho ta đi”
Khương Dao càng không thể hiểu được.
“Đồ trong tay ngươi không phải cho ta sao?” Chương Tài Sinh nhíu mày, rất không kiên nhẫn nói: “Đưa cho ta, đây là lần cuối cùng. Về sau đừng quấn lấy ta, cũng đừng cho ta đồ”
Khương Dao thiếu chút nữa đã tức giận mà cười.
Chương Tài Sinh này có bệnh tâm thần thì phải, muốn đồ của nàng, còn bày ra một dáng vẻ như đang bố thí, còn mặt dày hơn cả ăn mày.
Khương Dao lục lọi lại ký ức của nguyên chủ một lần, liền biết nguyên nhân tại sao Chương Tài Sinh không biết xấu hổ như thế.
Thật ra vẫn là do nguyên chủ.
Ba người nguyên chủ, Chương Tài Sinh, Khương Tú có tuổi tác xấp xỉ nhau. Nguyên chủ thích Chương Tài Sinh, Chương Tài Sinh lại trộm yêu thầm nhớ Khương Tú. Trước khi Chương Tài Sinh thi đậu tú tài thì Khương Tú chướng mắt hắn ta, hơn nữa nguyên chủ vẫn luôn đối xử tốt với hắn ta, cho nên Chương Tài Sinh liền nghiêng về nguyên chủ.
Khi Chương Tài Sinh đọc sách ở thư viện, Khương Dao thường xuyên tặng đồ cho hắn ta, Chương Tài Sinh cũng nhận lấy. Trưởng bối trong nhà cũng chấp nhận chuyện của hai người.
Sau đó, Chương Tài Sinh thi đỗ tú tài thì đã tới Khương gia cầu hôn.
Cõi lòng nguyên chủ đầy vui sướng, cho rằng có thể gả cho người mình yêu, lại không nghĩ tới đối tượng mà Chương Tài Sinh cầu hôn lại là Khương Tú!
Chuyện này đã giáng một đòn rất mạnh vào nguyên chủ.
Từ nhỏ đến lớn, nguyên chủ đều nhường toàn bộ thứ tốt cho người muội muội Khương Tú này, nhưng mà chỉ có Chương Tài Sinh là nàng không muốn nhường.
Vì thế, nàng đi tìm Khương Tú, lại bị Khương Tú mỉa mai chê cười.
Khương Tú chê cười nàng dựa vào cái gì mà tranh với mình, nói người mà Chương Tài Sinh thích thật ra là nàng ta, nàng ta chỉ cần gợi ý một câu thì Chương Tài Sinh lập tức lòng tràn đầy vui mừng tới cầu hôn.
Khương Tú nói rất cay nghiệt khiến cho nguyên chủ tức giận đến đẩy Khương Tú một cái. Kết quả vừa vặn bị Chương Tài Sinh nhìn thấy lại tát nguyên chủ một cái.
Sau đó, nguyên chủ vô tình mang thai, nhưng vẫn không hết hy vọng đối với Chương Tài Sinh. Mấy năm nay, còn sẽ ngóng trông mà đưa một ít đồ cho Chương Tài Sinh.