Thạch chưởng quầy cảm thấy khẩu khí của phụ nhân này còn rất lớn, vừa mở miệng ra đã muốn một trăm bình.
Con số một trăm này cũng không phải là số lượng nhỏ.
Khi mọi người mua rượu thì rượu là trọng điểm, ai để ý đến cái hình dáng bên ngoài của cái bình chứ?
Phụ nhân này lại đặt trọng điểm ở trên cái bình, thật đúng là không có đầu óc.
Vậy thì mình cứ bán bình cho nàng, cho nàng lỗ nặng một chút, đến lúc đó liền biết khóc lóc hối hận!
Thạch chưởng quầy cũng nảy sinh ý tưởng muốn bán cho Khương Dao.
“Một trăm bình thì ta sẽ tính giá rẻ cho ngươi một chút, bốn trăm văn”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT