Phòng của Cơ Hoài Dã không còn nữa, hiện tại đã bị bày đầy vò rượu.
Cơ Hoài Dã cũng không nói lời nào, cứ nhìn chằm chằm Khương Dao như vậy, nhìn chằm chằm khiến nàng chột dạ.
“Phòng không đủ nên chỉ có thể dùng cái phòng kia của huynh để đặt vò rượu. Đợi sau này ta kiếm được tiền, mua được tòa nhà thì tuyệt đối sẽ giữ lại một phòng cho huynh”.
Khương Dao giơ tay lên trời rồi thề.
Cuối cùng, vài người chen chúc để dành ra một gian phòng trống cho Cơ Hoài Dã ngủ.
Đêm dài, một bóng dáng lặng lẽ rời khỏi phòng rồi nhảy lên nóc nhà.
Cơ Hoài Dã xốc mái ngói lên, vừa vặn có thể nhìn thấy ánh trăng chiếu xuống mặt nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT