Điềm Bảo bước chân nhỏ xíu chạy tới trước giường, muốn ôm tay Khương Dao, nhưng sợ làm nàng đau liền ngoan ngoãn đứng đó.
Khương Dao nhìn chằm chằm vào cô bé.
Điềm Bảo của nàng vẫn an toàn, thật tốt quá.
Chỉ khi Điềm Bảo gặp nạn thì nàng mới nhận ra cô bé này quan trọng thế nào với mình.
Hóa ra trong vô thức nàng đã coi hai đứa trẻ này như con ruột.
“Ôi, cháu tỉnh lại là tốt rồi, nhiều người thế này, muốn làm Dao Dao ngột ngạt chết à, mau ra ngoài đi”.
Trình lão thái đuổi mọi người ra khỏi phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT