Tuy rằng Kỷ Lăng Tiêu lười, nhưng mà vẫn đi chặt củi đúng hạn.
Hắn cũng có một ít thanh danh ở trong đám thôn dân, có hắn ở trong nhà thì cũng không ai dám tới nhà trộm đồ.
Dù sao thì nuôi chó trông cửa cũng là nuôi, mà nuôi người có vẻ ngoài đẹp đẽ, có thể nói là cảnh đẹp ý vui.
Nghe Khương Dao nói nuôi một con chó cũng là nuôi, tâm trạng của Triệu Thanh Thanh bỗng chuyển biến tốt đẹp.
Triệu Thanh Thanh bĩu môi: “Hắn ăn còn ngon hơn cả chó, ta thấy vẫn là nuôi con chó có lời hơn”.
Triệu Thanh Thanh và Kỷ Lăng Tiêu có lẽ là oan gia của kiếp trước.
Ở bữa cơm trưa đã náo loạn một trận, đến chạng vạng lại ầm ỹ một trận nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT