Dỗ bạn gái một chút…
Cảm xúc giao động mãnh liệt không thể kiềm chế được, đây chính là thứ Kiều Chi Du luôn mong muốn từ lâu, chính là như bây giờ, Qúy Hi nhìn nàng thâm tình, thừa nhận yêu nàng một cách rõ ràng, chân thực.
Thì ra người không không hiểu phong tình khi tỏ tình sẽ mê chết người vậy đây. Ánh mắt quật cường nghiêm túc, bỏ qua hết mọi lời nói ngon ngọt, so với mọi thứ đều hấp dẫn hơn.
Qúy Hi toàn tâm toàn ý của mình, nói ra những lời ý nghĩa này, thật thỏa mãn đáy lòng cuả Kiều Chi Du.
Đồng thời, nàng cũng cảm thấy mình là người không thú vị, cõ lẽ đây là người không thú vị nhất thế giới tỏ tình đi.
Qúy Hi chạm lên mặt Kiều Chi Du, ánh mắt đầy quyến luyến thâm tình, nàng chậm rãi mà cười, cho dù như thế nào đi nữa, thật là may mắn khi có một người ôn nhu dịu dàng như vậy mà đi thích mình.
Lại cười, Kiều Chi Du bị câu dẫn đến không chịu nổi rồi, trái tim trong ngực đánh trống thình thịch liên tục.
“ Lặp lại lần nữa đi.” Kiều Chi Du còn chưa thỏa mãn đủ, cho dù đã biết rõ tâm ý của Qúy Hi, nhưng nàng bị nghẹn lâu như vậy rồi, khó tránh khỏi thèm muốn nghe nhiều thêm nữa.
Nghe thấy yêu cầu của Kiều Chi Du, Qúy Hi mỉm cười, sẵn sàng đáp ứng. Nàng nhẹ giọng mà lặp lại: “ Ta thích ngươi.”
Mặc kệ là nói qua bao nhiêu lần, biểu cảm trước sau như một vẫn thật nghiêm túc.
“ Thích nhiều không?” Trước kia đối với mấy lời lừa tình buồn nôn như vầy, Kiều Chi Du lúc nào cũng ở trong trạng thái vô cảm, nhưng khi đối mặt với Qúy Hi, nàng còn đang muốn nghe thêm thật là nhiều lời buồn nuôn lừa tình như vậy nữa.
Có bao nhiêu thích? Là bao nhiêu chính nàng cũng không biết, chỉ cần biết là thích một người thì chính là thích thôi.
Qúy Hi nghiêng người về phía trước, ôm trực tiếp Kiều Chi Du vào trong lòng, yên lặng, chỉ cần ôm một cái thật chặt thôi. Mặt nàng cọ cọ vào tóc Kiều Chi Du nhắm mắt lại cảm nhận, nhỏ giọng mà nói: “ Rất thích_______”
Những lời này là nói với Kiều Chi Du, cũng chính là đang nói với bản thân nàng. Sau này, nàng muốn đối xử với Kiều Chi Du thật tốt thật tốt, nàng cũng muốn bản thân mình không còn là một cái Hũ nút nữa.
Kiều Chi Du cười ôm nhanh lại thân mình Qúy Hi, hai người đều thẳng thắn vội vã đến gần nhau, đón nhận lấy sự nhiệt tình của đối phương.
Hai người ôm dán sát vào nhau, thật mật khắng khít, có thểm cảm nhận được cả trái tim của đối phương đang đập nhanh vì mình.
Khoảng khắc này, Kiều Chi Du đã nằm mơ không biết bao nhiêu lần, cuối cùng cũng có ngày trở thành sự thật.
“ Còn có gì nữa?” Kiều Chi Du xoa mặt Qúy Hi, cúi xuống cười mà hỏi.
Trước kia vẫn luôn thèm muốn được nựng mặt nàng như vậy, hiện tại, có thể tha hồ mà làm không cần kiêng nể gì nữa.
Qúy Hi: “ Ân?”
Kiều Chi Du không nhịn được mà nhắc: “ Có hay không có bạn gái?”
Qúy Hi phản ứng lại, trước tiên là tươi cười.
Kiều Chi Du cũng cười theo, da mặt dày hỏi tiếp: “ Có hay không có?”
Trước sự tra hỏi của Kiều Chi Du, Qúy Hi lặng lẽ mà đỏ mặt, “ …… có.”
Kiều Chi Du lại ôm chặt Qúy Hi thêm lần nữa, cúi xuống hôn lên tóc nàng, ôn nhu mà thủ thỉ cho nàng nghe: “ Vậy hiện tại có bạn gái rồi.”
Nghe xong câu nói này, mới hoàn toàn yên tâm.
Giờ đây chỉ còn lại sự hưởng thụ trong mật ngọt này.
“ Ân.” Qúy Hi nâng cao khóe môi, nằm ở trong lòng Kiều Chi Du, giờ phút này, cái gì cũng không cần nghĩ nữa, chỉ cần vui vẻ là được rồi.
Trước kia Qúy Hi còn nghĩ, một nửa kia trong tương lai của Kiều Chi Du, nhất định sẽ rất hạnh phúc, nàng khi đó căn bản là không dám nghĩ đến, nàng cũng không dám tưởng tượng sẽ có một ngày nàng cùng Kiều Chi Du sẽ giống như bây giờ.
Hiện tại các nàng đã kết giao.
Kiều Chi Du là bạn gái của nàng.
Kiều Chi Du là của nàng.
“ Cổ còn đau không?” Qúy Hi sợ làm đau Kiều Chi Du, buông lỏng nàng ra hỏi.
Kiều Chi Du: “ Còn một chút.”
“ Ngươi đừng cử động loạn nữa.” Qúy Hi lại nói.
“ Được ~” Kiều Chi Du nói kéo dài ra, lại hùa theo: “ Đều nghe theo ngươi.”
Khi nói chuyện, hai người từ đầu đến cuối đều nhìn thẳng vào mặt đối phương, lúc ở chung vẫn giống như mọi khi, nhưng cảm giác bây giờ đã hoàn toàn khác rồi, cuối cùng quan hệ đã thay đổi, bây giờ mọi chuyện đều không giống nữa.
“ Đi công tác rất mệt đi, chạy tới chạy lui.” Kiều Chi Du nhìn thấy sắc mặt mệt mỏi của Qúy Hi, vừa nhìn là biết đã mệt muốn chết rồi, “ Lên giường nằm một lát đi.”
“Không cần.” Qúy Hi nói.
“ Nghỉ ngơi đã.” Kiều Chi Du sờ sờ đầu nàng, “ Đợt lát nữa ta gọi tài xế lại đây, đưa ngươi về.”
“ Ngươi ở lại đây một mình?” Qúy Hi hỏi, nếu đổi lại chính nàng chỉ có một mình, nàng ở viện một người cũng không sao, nàng sẽ không đau lòng cho bản thân mình, nhưng giờ nàng đau lòng cho Kiều Chi Du.
Kiều Chi Du: “ Ta lớn như vầy, ngươi còn không yên tâm sao?”
Qúy Hi đang muốn hỏi sao người trong nhà không đến? Ngẫm lại, cũng không hỏi nữa.
Kiều Chi Du kéo Qúy Hi một cái, thay đổi cách nói khác: “ Cùng ta nằm một lát.”
Giường bệnh rất lớn, nằm hai người vẫn còn dư dả. Qúy Hi vẫn là lên giường, ngồi sóng vai ở đầu giường với Kiều Chi Du, nàng hỏi: “ Có muốn ăn trái cây không?”
Kiều Chi Du gật đầu, bắt đầu được sử dụng đặc quyền của bạn gái, nàng nhìn Qúy Hi, có vài phần ẫu trĩ mà nói: “ Muốn bạn gái đút cho ăn.”
Vừa dứt lời, Kiều Chi Du còn tự mình cười mình.
Thân phận bạn gái mới này, Qúy Hi cùng Kiều Chi Du vẫn còn chưa kịp làm quen, tuy nhiên như vậy lại càng thêm hưng phấn ngọt ngào.
Kiều Chi Du ngắm nhìn hai má phiếm hồng của Qúy Hi, càng xem càng nghiện, xem không đủ, đã vài ngày rồi không được gặp nhau, càng nhìn càng mê.
Qúy Hi bị Kiều Chi Du ngắm nhìn như vậy, mặt lại càng đỏ hơn, không có cách nào mà hạ xuống. Chỉ có thể tiếp tục giả vờ đứng đắn.
Trên bàn có dưa hấu cùng cam đã được cắt sẵn, Qúy Hi dùng nĩa nhỏ châm lấy, đưa lên một miếng đút cho Kiều Chi Du ăn, rất kiên nhẫn săn sóc.
Kiều Chi Du ăn ăn, cũng cầm môt cái nĩa khác, châm lên một miếng dưa hấu đút vào miệng Qúy Hi.
Đút cho nhau ăn, thật sự không chịu nổi mà.
Từ trước đến giờ các nàng cũng chưa từng nói ra, hôm nay được xem như là lần đâu tiên được nếm thử hương vị mật ngọt của tình yêu.
Trước kia Qúy Hi cảm thấy như vầy thật lãng phí thời gian, nhưng giờ mới có thể hiểu được, cùng người mình thích ở bên nhau, làm vài chuyện vụn vặt, đều là hưởng thụ.
Kiều Chi Du thì lại càng không phải nói đến, chỉ cần nghĩ đến như vậy thôi, nàng đã thèm rất lâu rồi. Về sau nàng sẽ không bao giờ cần đi hâm mộ người khác nữa.
“ Đi công tác về cảm thấy thể nào? Phong cảnh ở bên đó không tệ đúng không.”
“ Học được rất nhiều thứ.” Qúy Hi nhớ tới, lấy điện thoại ra, “ Ta còn chụp ảnh lại.”
Phong cảnh ở nông thôn xác định là cũng rất đẹp, non xanh nước biếc, so với sương mù dày đặc như ở Bắc Lâm, thì đúng là thiên đường ở nhân gian. Qúy Hi chụp lại rất nhiều ảnh, có đồ ăn, cùng đủ mọi thứ khác.
Bởi vì chuyện chụp ảnh này, mà Mạnh Tĩnh khẳng định nàng đã có người yêu, còn nói nàng trước kia chắc chắn sẽ không bao giờ chụp ảnh. Nếu nói như vậy, thì logic của Mạnh Tĩnh đúng là không sai thật.
Qúy Hi mở ảnh chụp cho Kiều Chi Du xem, kỳ thật lúc nàng chụp những tấm hình này cũng chỉ vì muốn cho Kiều Chi Du cùng thấy.
Hai người chụm đầu vào xem một chỗ, cùng nhau chăm chú nhìn vào màn hình. Kiều Chi Du có chút phân tâm, nàng sẽ thường xuyên ngẩng đầu lên nhìn ngắm Qúy Hi, sau đó lại cười.
“ Sao ngươi lại không chụp hình của mình?” Kiều Chi Du thấy phần lớn toàn là hình phong cảnh.
“ Ta không có thói quen tự chụp.” Qúy Hi nói.
“ Ta muốn nhìn thấy ngươi.”
Qúy Hi động lòng, đêm nay số lần bị cảm động đã vượt quá bình thường không thể khôi phục, mỗi lần Kiều Chi Du chăm chú nhìn thôi là nàng đã không kiềm lại được cảm xúc, cộng thêm vài câu vu vơ nữa cũng đủ tim đập loạn nhịp. Nàng nghĩ nghĩ lại nói, “ Lần sau ta sẽ chụp.”
“ Ân.” Kiều Chi Du cười vui vẻ, nàng nhìn Qúy Hi, cùng lúc đó, tay để ở trên nệm cũng xê dịch đi, nắm lấy tay Qúy Hi.
Qúy Hi cũng nhìn lại Kiều Chi Du, lòng bàn tay lập tức nóng bỏng nên, thật thân mật, ấm áp, hơn nữa ánh mắt hai người lúc này chạm nhau, câu dẫn rung động.
“Ngươi có biết là ngươi rất khó theo đuổi không? Vì sao lại không nói cùng ta, lúc nào cũng phải mạnh miệng.” Qúy Hi là người cái gì cũng không nói, luôn làm nàng không thể toán ra được tâm tư, so với việc trực tiếp bị cự tuyệt, thì càng làm cho tâm nàng thêm rối loạn lo lắng hơn.
Kiều Chi Du lại nói: “ Lúc ngươi nói trong lòng rối loạn, cố ý duy trì khoảng cách với ta, ta đã rất sợ hãi, ta sợ ngươi sẽ không cần ta nữa.”
Nói ra những lời cất dấu trong lòng bấy lâu nay.
Thanh âm của Kiều Chi Du vẫn rất bình tĩnh, nhưng lại mang đến một chút hèn mọn.
Nàng sợ hãi, thật vất vả mới động tâm, vừa mới bắt đầu, thì lại có nguy cơ bị công dã tràng.
Ở trong cảm nhận của Qúy Hi, Kiều Chi Du trước nay luôn là một người lý trí, ngay cả lúc ở bên đài phun nước thổ lộ, Kiều Chi Du vẫn dùng giọng điệu lý trí để dạy cho nàng cách lựa chọn. Nàng cũng chưa từng thấy qua Kiều Chi Du hoảng loạn bao giờ.
Nhưng đêm nay nàng lại thấy được một mặt khác của Kiều Chi Du, đặc biệt là lúc nghe nàng nói những lời này, chỉ biết rầu rĩ mà đáp lại: “ Thực xin lỗi.”
Kiều Chi Du cười bất đắc dĩ, “ Không cần xin lỗi.”
Qúy Hi nhìn Kiều Chi Du, rất không tình thú mà hỏi: “ Vậy muốn cái gì?”
Kiều Chi Du nghiêng người qua, nhìn thẳng vào mắt Qúy Hi, thấp giọng mà nói: “ Dỗ bạn gái một chút đi.”
Qúy Hi bỗng dưng cười cười, nhìn thấy tư thế của Kiều Chi Du, nàng hỏi: “ ……. Lại muốn nghe ta kể chuyện cười sao?”