Ôm chặt nàng, Hôn nàng…
Kiều Chi Du đã hỏi như vậy, không thể nghi ngờ gì nữa.. đó là đang mong chờ một loại chủ động khác. Nàng muốn Qúy Hi nhìn đến mình nhiệt tình hơn một chút nữa, lớn mật hơn với mình nữa.. nàng sẽ rất thích rất thích.
Đã nói toặc ra quá rõ như vậy, cho người nào đó khỏi tiếp tục khẩu thị tâm phi khiến nàng phiền lòng.
Kiều Chi Du nói nhỏ nhỏ, làm cho Qúy Hi núc này đây như đang đắm chìm trong một bể tràn đầy ôn nhu. Nàng là người theo chủ nghĩa lý trí, bất ngờ bị tình cảm đánh chiếm đến vội vã như vậy, nàng nhìn Kiều Chi Du, đại não thật rối loạn, chỉ còn lại cảm giác yêu thích là ngày càng mãnh liệt hơn.
Nhưng chuyện tình cảm đối với nàng, giống như chuyện đi kể chuyện cười bán manh. Cho nên phải ứng của nàng bây giờ vẫn………..
Rất “ Thuần khiết.’’ phải nói là ngu ngơ như tờ giấy trắng.
Kiều Chi Du xem ánh mắt Qúy Hi nhìn mình chăm chú như vậy, nhưng lời nói lại vụng về không nói lên lời, trên mặt viết rõ ‘’ Ta phải làm gì bây giờ’’ quá mờ mịt. Nàng khóe miệng cười cười, cảm thấy ‘’ Thật muốn đau đầu.’’ với cô gái này, quá khổ rồi a.
‘’ Đầu ta có chút đau.’’
‘’Sao lại bị đau đầu vậy?’’ Qúy Hi vừa nghe thấy, lập tức quan tâm hỏi. Nghĩ lại đêm nay không có uống rượu mà.
Kiều Chi Du bắt lấy khoảng khắc khẩn trương của Qúy Hi, lúm đồng tiền như hoa hiện lên, nàng trước sau như một, từ nãy đến giờ vẫn nhìn vào đôi mắt của Qúy Hi, nói: ‘’ Gần đây có hơi mệt mỏi.’’
Hừ nhẹ.
Giọng nói lười biếng.
Giống như mang theo điệu bộ làm nũng.
Qúy Hi nghĩ đến bộ dáng lúc Kiều Chi Du làm như vậy với người khác, liền có chút khó chịu, nhưng Kiều Chi Du đang đối với nàng như vậy, lại hoàn toàn khác a. Vừa nghe Kiều Chi Du nói mệt mỏi, nàng liền nhẹ giọng nói: ‘’ Nếu không hay bây giờ đi về nghỉ ngơi đi?’’
‘’………..’’ Kiều Chi Du bái phục Qúy Hi rồi, muốn có bao nhiêu bất đắc dĩ khổ sở liền có đủ bây nhiêu luôn, đúng ra lúc này phải theo kịch bản là đưa vai ra cho dựa vào nghỉ ngơi sao?
Gió đêm thổi qua trận.
Kiều Chi Du không còn kiên nhẫn liền tiền trảm hậu tấu, tự gối đầu lên vai Qúy Hi, lời biếng mà nói: ‘’ Dựa một lát.’’
Qúy Hi vai hơi nặng xuống cùng lúc, lập tức thẳng eo. Nàng cũng dựa vào Kiều Chi Du, rũ mắt xuống, lặng lẽ ngắm nhìn, khóe miệng không cầm lòng được mà mỉm cười nhẹ.
Thấy Qúy Hi không có né tránh mình, Kiều Chi Du nhắm mắt lại, ý cười trên mặt ngày càng sâu hơn.
Hai người đều đang cần một chút thời gian để tâm trạng bình tĩnh lại, giống như bây giờ vậy, sánh vai bên nhau cùng xem cảnh đêm, đúng là thật tốt đẹp. Thời gian cứ vậy mà trôi qua dần dần. Cách đó không xa có con đường bên cạnh sườn núi thỉnh thoảng sẽ có người đi qua đi lại, đa số đều là có đôi có cặp mà đi.
Qúy Hi cùng Kiều Chi Du lại có mặt khác rất giống nhau, đó là cho dù làm chuyện gì cũng phải làm theo kế hoạch của mình. Nhưng mà lại không ngờ tới, đối với chuyện yêu đương này đều là nằm ngoài kế hoạch của cả hai.
Kiều Chi Du không nghĩ tới hôm nay mình lại bình tĩnh nói chuyện với Qúy Hi như vậy, có thể được nhìn thấy dáng vẻ ghen tuông của Qúy Hi, nàng thật sự không thể tiếp tục nhịn xuống được. Nói ra lời thật lòng của mình cũng tốt, không cần phải tiếp tục suy toán mò mẫm vớ vẩn, cũng có thể tự nhiên mà tiến gần đến thân mật hơn một bước nữa.
Qúy Hi thường hay cúi đầu xuống, lén lén mà nhìn Kiều Chi Du vài lần. Không tự củ được hành vi của mình lúc này.
Vào lần thứ ba cúi xuống nhìn lén, Kiều Chi Du vừa vặn ngẩng lên, bắt được Qúy Hi tại trận.
‘’ Nhìn chằm chằm xem ta làm gì?’’ Kiều Chi Du dán đến gần hỏi.
Qúy Hi chột dạ, không biết nói gì: ‘’ Đầu còn đau sao?’’
Kiều Chi Du lại nhớ tới buổi tối say rượu hôm sinh nhật đấy, đêm nay nàng không có uống rượu, nhưng nàng vẫn tận dụng đi được một bước lại tiến thêm một bước, ‘’ Có thể giúp ta xoa xoa đầu không?’’
Qúy Hi dừng lại nửa giây, ‘’ Ân.’’
Lại giống với đêm đó, Qúy Hi cẩn thận giúp Kiều Chi Du mát xa trán, lập lại động tác qua lại, tầm mắt không khỏi lại nhìn đến má của đối phương. Mà Kiều Chi Du chỉ cần hơi nâng mắt lên là có thể đối diện với nàng.
Kiều Chi Du cũng không thu lại ánh mắt của mình, nhìn Qúy Hi chăm chú tươi cười. Bị vây hãm lại bởi một cô gái, bất giác lại nhớ về mấy tháng trước các nàng lần đầu gặp nhau ------
Phải chăng đó là định mệnh?. truyện ngôn tình
Ánh mắt hai người dao nhau, một ánh mắt mang theo sự chủ động, một ánh mặt lại mang theo sự kiềm hãm, nhưng cả hai đều mang chung một tiếng lòng.
Ngón tay của Qúy Hi còn đang nhẹ nhàng xoa xoa, hơi thở xung quang, đều là mùi hương quen thuộc, lại ở quá gần Kiều Chi Du như vậy, Qúy Hi cảm nhận được hơi thở của mình đang chở lên hỗn loạn gấp gáp.
Nàng không thiếu người đã từng theo đuổi, nhưng mỗi lần đều phản ứng như đầu gỗ, làm cho người khác tự biết khó mà lui.
Trừ bỏ Kiều Chi Du ra, chỉ cần nàng tiếp xúc gần Kiều Chi Du, nàng cảm thấy tâm mình thật nhộn nhào, hơi thở lúc nào cũng trở lên rối loạn hơn bình thường.
‘’ Còn khó chịu sao?’’ Qúy Hi hỏi.
‘’ Không khó chịu.’’ Kiều Chi Du cười.
Nhỏ nhẹ âm thầm mà nói.
Thật đúng là nữ nhân với nữ nhân ở bên cạnh nhau, thật sự có thể chở lên mờ ám như vậy. Trong khoảng khắc này, Qúy Hi mới chân chính cảm nhận được điều đó, mà các nàng ở bên cạnh nhau lúc nào cũng tùy ý mà có những khoảng khắc này, cảm xúc lan tràn không thể kiềm chế lại.
Hai người ở bên ngoài cũng không lâu lắm.
Kiều Chi Du trở Qúy Hi về nhà. Nàng có thể nhìn thấy quầng thâm mắt, Qúy Hi đang cần phải nghỉ ngơi nhiều thêm.
Trên đường trở về, trong xe vẫn như mọi khi duy trì sự im lặng. Kiều Chi Du mở nhạc nhẹ nhàng, một khúc nhạc piano thong thả, thư giãn thoải mái.
‘’ Ngươi lại sợ ta ở bên cạnh người khác sao?’’
‘’ Ta sợ ngươi hiểu lầm, có hiểu chưa?’’
‘’ Có thể chủ động hơn với ta một chút nữa…’’
Đây là ba câu nói tối này Kiều Chi Du đã nghiêm túc nói với nàng, Qúy Hi cảm thấy ba câu này như đang xoay quanh trong đầu nàng vậy, cũng giống như lúc nằm mơ, nàng vẫn chưa dám suy nghĩ nhiều đến.
Lần đầu tiên khi gặp nhau, Kiều Chi Du đã thề son sắt với nàng là không thích nữ nhân. Lần thứ hai, nàng cảm thấy Kiều Chi Du sẽ không thể nào mà đi thích mình, không có cảm giác tự ti ở đây, chỉ đơn thuần là cảm giác của hai người các nàng đối với nhau như một thế giới riêng biệt.
‘’ Ngươi ngủ trước một lát đi.’’ Kiều Chi Du xem Qúy Hi đang rơi vào cõi thần tiên giống như là bị mệt rã rời.
‘’Ân. ‘’ Qúy Hi hơi giật mình, Khó có lúc Kiều Chi Du sẽ nói chuyện khi lái xe.
Phản ứng lại xong Qúy Hi vẫn không ngủ.
Kiều Chi Du cầm tay lái, cười cười. Không có ý nghĩ gì khác, chỉ cần ở cùng nhau, nàng chính là muốn cười.
Sau khi trở về chung cư, việc đầu tiên là Qúy Hi đi rửa mặt bằng nước lạnh. Nàng nhìn bọt nước còn dính ở trên mặt mình trong gương, đứng ngây người ra.
Nhìn bên ngoài có vẻ bình tĩnh, nhưng cảm xúc đang giao động thì chẳng khác gì cảm giác nàng mới nhận được tờ giấy trúng tuyển đại học năm xưa.
Việc đậu vào Q đại là nằm trong kế hoạch của nàng, nhưng sự việc tối nay, lại thuộc về ngoài ý muốn.
Qúy Hi quay lại phòng ngủ. Nhìn đến con mèo chiêu tài Kiều Chi Du đưa cho nàng như cũ vẫn còn ở trên đầu giường.
Bên cạnh còn mèo chiêu tài còn đặt thêm một bức hình khác, đó là bức hình chụp vào ngày Thất Tịch hôm đó. Nang đội tai mèo, Kiều Chi Du đang giúp nàng chỉnh lại tóc.
Qúy Hi nhìn chằm chằm vào Kiều Chi Du ở trong ảnh chụp, vậy lên, từ lúc đó nàng đã thích mình rồi sao?’’
Không phải là giả vờ tán tỉnh.
Mà là tán tỉnh thật sự.
Khó trách trong công ty mọi người đều nói Kiều Tổng giảo hoạt như hồ ly, Qúy Hi giờ mới nhận ra, có lẽ Kiều Chi Du đã sớm có kế hoạch công phá vào trong suy nghĩ của mình rồi.
( Bạn Qúy ngây thơ quá đi à.)
Qúy Hi lại suy nghĩ rất nhiều mọi chuyện đã xảy ra.
Nhớ tới lần đầu các nàng gặp nhau.
Thời gian đêm đó, nàng thật sự đã bị Kiều Chi Du hấp dẫn từ cái nhìn đầu tiên, chẳng qua lúc đó nàng cũng không có suy nghĩ nào không đơn thuần cả. Nàng chỉ cảm thấy Kiều Chi Du giống như một người mà mình đã từng quen biết, cộng thêm khí chất quá đặc biệt.
‘’ Tiếp theo, có phải hay không ngươi muốn xin cách liên hệ với ta? Xin lỗi, ta không thích nữ nhân?’’
( Kinh nghiệm là cứ đứa nào mạnh mồm trước là bị nghiệp quật đúng không mọi người hì hì.)
Nhớ sơ lại cuộc đối thoại đó, Qúy Hi mỗi lần nghĩ tới một lần lại cười một lần, nói thật, nàng vẫn luôn cảm thấy Kiều Tổng….
Rất là tự luyến a.
Qúy Hi mệt mỏi nằm xuống giường, mở ra album ảnh trong điện thoại, sáu bức ảnh có hình của Kiều Chi Du vẫn chưa xóa, lại còn trộm trộm xem lại thật nhiều lần.
Trước đó hai ngày nàng còn đang tính xóa hết đi, nhưng cuối cùng vẫn bình an vô sự mà nằm ở trong album như cũ.
Ở trên giường Qúy Hi nghĩ tới nghĩ lui, tất cả tâm tư đều đang đặt ở câu nói « Có thể chủ động hơn với ta được không »
Đêm nay lúc mặt của Kiều Chi Du ở gần sát mình, đối diện với nàng mà nói ra những tâm tư, trong nháy mắt kia, nàng có một cảm xúc dâng trào mãnh liệt, thật sự là chỉ muốn cúi xuống … hôn một cái. Tựa như một giấc mơ vậy, ôm chặt nàng vào lòng, hôn nàng.
Chỉ là Qúy Hi vẫn là nhịn xuống, trong lúc xúc động nhất thời cũng không dám làm ra chuyện gì.
Được thích người cũng thích mình, khẳng định là sẽ rất vui vẻ. Nhưng vui vẻ lại còn đi kèm với nhiều chuyện khác, Qúy Hi cũng đang do dự tự hỏi bản thân mình, nàng thật sự có thể thích Kiều Chi Du sao?
………………….
Suy nghĩ hết chuyện này đến chuyện khác.
Qúy Hi ngày càng thanh tỉnh, vô luận là như thế nào, cuộc sống của nàng đều đã bị đảo lộn rối loạn lung tung.
9 giờ tối hơn, Kiều Thanh còn đang ngồi ở thảm phòng khách chơi xếp gỗ, chờ Kiều Chi Du về nhà. Tính cách của Kiều Thanh là yêu thích sự im lặng, ngày thường cũng chỉ thích chơi mấy trò chơi an tĩnh.
‘’~ Dì.’’
Kiều Chi Du đi đến sô pha, bế Kiều Thanh lên, tươi cười tràn ra đầy mặt, ‘’ Còn chơi sao? lần sau không được vậy nữa.’’
Kiều Thanh: ‘’ Chờ dì về đi ngủ cùng nhau.’’
‘’ Được rồi, ngoan nhưng mà về sau có thể đi ngủ trước nha, biết không?’’ Kiều Chi Du hôn hôn lên trán Kiều Thanh, ‘’ Đi ngủ sớm mới là người bạn nhỏ càng ngoan bảo bảo.’’
‘’ Dì hôm nay ngươi rất vui vẻ.’’ Tiểu gia hỏa có thể nhận ra được nàng hôm nay không giống với mọi ngày.
‘’ Ân, rất vui vẻ,’’ Kiều Chi Du tiếp tục cười, nàng lấy điện thoại ra, ‘’ Có nhớ đến lão sư không? Dì gọi điện thoại cho lão sư?’’
Kiều Thanh lập tức cao hứng lên hết cỡ: ‘’ Nhớ!’’
Lúc nhận được điện thoại của Kiều Chi Du, Qúy Hi đang nằm ở trên giường, trong tay đang cầm bức ảnh ‘’ cặp đôi’’ của các nàng.
Qúy Hi nhìn màn hình, tiếp nghe.
‘’ Ta về đến nhà rồi.’’ Kiều Chi Du nói trước.
‘’ Ân.’’ Qúy Hi nhìn chằm chằm lên trần nhà, ‘’ Ngươi đi nghỉ ngơi ngủ sớm một chút đi.’’
Qủa thật đúng là sát thủ nói chuyện mà.
Kiều Chi Du lại nói: ‘’ Mới gọi điện thoại cho ngươi mà đã bắt ta đi nghỉ ngơi sao?’’
Giọng điệu quen thuộc này, Qúy Hi cắn cắn môi cười, nàng thật ra cũng rất muốn nghe được giọng nói của Kiều Chi Du.
‘’ Dì, vì sao lại kêu lão sư là Hũ Nút?’’ Vừa nhìn đến tên trên điện thoại, Kiều Thanh tràn gập tò mò mà hỏi Kiều Chi Du.
Qúy Hi từ điện thoại mơ hồ nghe được tiếng của Kiều Thanh, ‘’ Tiểu kiều tổng còn chưa ngủ sao?’’
‘’ Nàng có thói quen chờ ta về mới đi ngủ. Ngươi giúp ta nói với nàng đi, nói cho nàng biết là phải đi ngủ trước 9 giờ, nàng nhất định sẽ nghe ngươi nói.’’ Kiều Chi Du vừa nói xong, mở lo ngoài điện thoại lên.
‘’ Lão sư ~~~’’ Kiều Thanh cao hứng mà gọi to.
Qúy Hi đành phải đổi giọng qua để dỗ tiểu gia hỏa, dặn nàng phải đi ngủ trước 9 giờ. Kiều Chi Du nghe thấy, lại không khỏi mà nghĩ, lão sư am hiểu dỗ hài tử như vậy a, nói nhiều như vậy, sao dỗ mình lại không biết nói gì đi?
‘’ Ngày mai buổi tối có rảnh không?’’ Kiều Chi Du nói giải thích, ‘’ Tới đây ăn cơm, lần trước không phải ngươi khen ta nấu ăn ngon sao. Ta sẽ tự mình xuống bếp nấu.’’
Đã ngả bài như vậy rồi, Kiều Chi Du giờ đây sẽ quang minh chính đại mà theo đuổi, miễn cho lại nói có ảo giác tỷ tỷ. Vẫn là câu nói đấy, Qúy Hi nếu không am hiểu chủ động, vậy thì nàng chủ động, khỏi chạy đi đâu.
‘’ Lão sư lại đây ăn cơm,’’ Kiều Thanh thúc giục gấp, so với Kiều Chi Du còn muốn tích cực hơn, ‘’ Được không ạ.’’
‘’ Được nha.’’ Qúy Hi đáp, mặt ngoài là nhận lời Kiều Thanh, nhưng tâm lý lại hướng tới Kiều Chi Du. Nàng vẫn còn đang rối rắm quan hệ của mình với Kiều Chi Du, nhưng có Kiều Thanh để ngụy trang rồi, sẽ không còn rối rắm nữa.
Kiều Chi Du thu điện thoại lại bỏ lên tai, nói: ‘’Ngày mai tan làm cùng nhau.’’
Quý Hi: ‘’Ân.’’
‘’Còn có,’’ Kiều Chi Du nhung nhớ, ‘’ Hôm nay nhớ đi ngủ sớm một chút, đừng có thức đêm.’’
Quý Hi: ‘’ Ngươi cũng vậy.’’
Kiều Chi Du muốn nghe thêm giọng nói của Qúy Hi, cố ý hỏi: ‘’ Cũng vậy là có ý gì?’’
Qúy Hi tay nhéo nhéo mép chăn, nghĩ thầm lại bắt đầu ác thú vị rồi? Nàng vẫn là nói lại với Kiều Chi Du: ‘’ Đi ngủ sớm một chút.’’
Điện thoại bên kia vang lên, ‘’Ân.’’
Tiếp theo Qúy Hi lại nghe thấy tiếng cười phát ra nhẹ nhàng.
‘’ Cười cái gì?’’ Qúy Hi thuận miệng hỏi.
Kiều Chi Du cười cười nói: ‘’ Buồn cười.’’
Qúy Hi: ‘’……..’’
‘’ Ngủ ngon, ‘’ Kiều Chi Du ngưng cười, ‘’Ngày mai gặp lại.’’
Một giọng nói khàn khàn mang theo câu ngủ ngon tức khắc đã câu lấy lòng của Qúy Hi, tâm lại ngứa ngáy, ngón tay đặt nắm lấy chăn mà cào cào nhẹ, cũng thấp giọng nói: ‘’ Ngủ Ngon.’’