Ôn Nhu……………

Góc đường, một quán cà phê mở ở trong căn nhà có kiến trúc theo phong cách cổ xinh đẹp.

“Kiều tổng, ta mới giúp ngươi hoàn thành được một hạng mục lớn như vậy, ngươi liền chỉ mời ta uống cà phê thôi sao? Thế nào thì cũng phải có một bữa tiệc lớn mới được đi.”

Kiều Chi Du cười cười: “Lúc này mới bắt đầu, yên tâm, về sau ta sẽ không thiếu ngươi một bàn tiệc lớn.’’

“Về sau ta ở zy còn chờ được ngươi đến che chở.’’

Kiều Chi Du theo ý hắn vui đùa nói: “Cái này nói nghe được đấy.’’

Cùng nói chuyện với Kiều Chi Du là một nam nhân tên là Tiêu Triệt, là người Kiều Chi Du mới giới thiệu vào vị trí phó tổng còn đang để chống. Chiều nay Kiều Chi Du đàm phán một hạng mục IPO, Tiêu Triệt đứng ra làm trung gian, giúp đỡ cho nàng không ít việc.

Gần đấy mấy bàn, có ba nữ sinh đang ngồi, vừa ăn đồ ngọt vừa thảo luận cái gì đó, đôi mắt hướng đến bàn gần cửa sổ liếc trộm nhìn. Trong đó còn nó một nữ sinh trực tiếp lấy điện thoại ra, làm như muốn chụp hình, lặng lẽ đem camera quay đến sườn mặt nam nhân.

Ngắm nhìn xong rồi ấn cạch chụp xuống.

Lại không ngờ được camera có tiếng vang lên, tiếng kêu vang to “ Răng rắc.’’ âm thanh vang lên trong không gian yên tĩnh rất gây chú ý đến người khác.

Tiêu Triệt quay đầu lại nhìn, nữ sinh kia thoáng đỏ mặt bừng bừng.

Kiều Chi Du uống lên ly cà phê kiểu mỹ, xem thấy có người chụp lén, nàng cười nhìn Tiêu Triệt, “Tiêu tổng vẫn như vậy luôn được các cô gái hoan nghênh.’’

“Ai, người đừng có trêu ta nữa.’’ Tiêu Triệt nghiêng nghiêng đầu, tỏ ra vẻ bất đắc dĩ.

Nhan sắc của Tiêu Triệt rất cao, góc cạnh rõ ràng, mặt mày thâm thúy, khí chất cũng tốt, trên ngươi mang theo phong thái công tử nhẹ nhàng. Mỗi cái giơ tay nhấc chân cũng làm hấp dẫn một đống nữ nhân. Đáng tiếc Tiêu Triệt đối với nữ nhân không có cảm giác, giới tính nam, yêu thích nam, nhiều năm nay vẫn chưa thay đổi.

“Bạn trai ngươi đâu? Hôm nay không cùng hắn ăn lễ hội sao?”

“Đừng nói nữa, chia tay rồi.’’ Tiêu Triệt nói tiêu sái không có biểu cảm gì, thuận tiện hỏi tới chuyện cũ của Kiều Chi Du: “Ngươi thì sao, như thế nào rồi đang ở bên lão Hứa sao?”

Tiêu Triệt cũng quen biết Hứa Thịnh. Ngành tài chính này nói lớn không lớn nhỏ không nhỏ, mọi người đều có quan hệ rắc rối với nhau, không phải bạn bè, nhiều nhất là quen biết bạn bè làm ăn. Kiều Chi Du cùng với Tiêu Triệt quen biết khi làm chung hạng mục, Tiêu Triệt ở phòng quan hệ xã hội năng lực làm việc thì không thể chê vào đâu được.

Kiều Chi Du nói: “Không có cảm giác.’’

“Cũng đúng.’’ Tiêu Triệt gật đầu, “Loại quan hệ tình cảm này đúng thật là không thể miễn cưỡng được.’’

“Đúng vậy, miễn cưỡng cũng không đến được.’’

“Muốn hay không ta giới thiệu cho ngươi soái ca?” Tiêu Triệt nửa giỡn nửa nghiêm túc nói, “Ta cảm thấy hắn và ngươi có chỗ hợp nhau, nói chung là tính cách rất được……….’’

Kiều Chi Du: “Không cần.’’

Tiêu Triệt im lặng nhìn Kiều Chi Du bằng hai mắt, mới nói: ‘’Ngươi đây là có rồi sao?’’

Kiều Chi Du trong lòng hiểu rõ lời Tiêu Triệt vì sao nói như vậy, muốn mai mối cho nàng, có bạn bè thích hợp muốn giới thiệu cho nàng biết, nàng trước đây sẽ suy nghĩ nhìn đến một chút. Nhưng hôm nay, nàng lại trực tiếp cự tuyệt Tiêu Triệt.

Nghe được Tiêu Triệt nói đến vấn đề này, nàng lại nghĩ đến đúng là Qúy Hi.

Miễn cưỡng cũng có thể xem là có đi.



Lại nói đến ít chuyện công việc.

Nhìn nhìn thời gian, Kiều Chi Du nói: ‘’Ta còn muốn quay lại công ty, liền không ở cùng ngươi nữa.’’

‘’Ngươi buổi tối có rảnh không?’’ Tiêu Triệt đang muốn tìm người cùng nhau đi xem kịch nói cùng.

Kiều Chi Du cười xin lỗi: ‘’Buổi tối ta có hẹn rồi.’’

Tiêu Triệt: ‘’Đúng là ngươi có chuyện mà.’’

Kiều Chi Du vừa nói chuyện vừa di chuyển: ‘’ Được rồi nghỉ ngơi cho tốt hai ngày, tuần sau nhớ tới công ty còn có nhiều việc.’’

‘’Hiện tại nhàn đến hoảng rồi, ước gì có nhiều việc lên.’’

Cùng Tiêu Triệt tách ra xong, Kiều Chi Du chạy xe về hướng công ty.

Khoảng cách rất xa.

Nàng nhìn đến bên lề đường có một cửa tiệm bán hoa, là theo phong cách Địa Trung Hải. Bởi vì hôm nay là ngày lễ đặc thù, cho nên bầu không khí cũng khác ngày thường.

Kiều Chi Du dừng xe bên đường. Ngoài kế hoạch, nàng đi vào cửa hàng bán hoa.

Hôm nay đại đa số đều là hoa hồng đỏ, hoa hồng đều đã bán hết. Nhân viên cửa hàng đi tới giới thiệu cho Kiều Chi Du một số loại khác, Kiều Chi Du lại nói: ‘’Ta tự lựa chọn.’’

‘’Ngài như vậy thật là có tâm, bạn trai của ngài chắc hạnh phúc lắm.’’ Nhân viên cửa hàng nói khen, cũng không khỏi mà nghĩ, có một người bạn gái xinh đẹp như vậy, còn không có hạnh phúc sao được.

‘’Không phải bạn trai.’’ Kiều Chi Du nhìn đủ loại hoa với màu sắc khác nhau, nhẹ giọng giải thích nói: ‘’Tặng cho một cô gái.’’

Xem Kiều Chi Du đang chọn hoa đến nghiêm túc, nhân viên cửa hàng cũng không dám lắm miệng thêm.

Kiều Chi Du có tâm tư khi chọn hoa. Chọn một bó hoa bách hợp màu lam nhạt như bầu trời, giống như cảm giác Qúy Hi đem lại cho nàng, khí chất thanh lãnh sạch sẽ, càng tiếp xúc nhiều về sau, mới có thể phát hiện ra tính cách kia còn mang theo sự ấm áp cùng đáng yêu.

Thật thích hợp với một bó hoa bách hợp.

*

Hoàng hôn hướng về phía tây.

Gần tới giờ tan làm, văn phòng đã có không ít người bắt đầu ngo ngoe rục rịch muốn đi về.

Quả nhiên Qúy Hi nhận được tin nhắn Kiều Chi Du gửi tới: ‘’Ta ở gara ngầm chờ ngươi.’’

Công viên trò chơi 8 giờ rưỡi mới bắt đầu đón khách, Qúy Hi có nhiều công việc cần vội làm, khó có được một ngày tan ca sớm. Vào thang máy đi thẳng xuống phía sau tầng ba, nàng đi nhẹ nhàng tìm kiếm xe của Kiều Chi Du, Không khó để kiếm, đều đã nhớ rõ bảng số xe.

Qúy Hi mở ra ghế phụ, ánh mắt liền chú ý đến bó hoa bách hợp trong xe, một bó không lớn không nhỏ, tươi mát xinh đẹp, lãng mạn.

‘’Hiện tại còn sớm, ta hẹn với Diêu Nhiễm 8 giờ ở công viên gặp nhau, chúng ta đi ăn cái gì trước đi.’’

Thống nhất thời gian xong, bốn người không có hẹn nhau cùng ăn cơm chung, đến lúc đó chỉ cần đến thẩng công viên gặp mặt là được.

‘’Ân.’’ Qúy Hi thì sao cũng được, lại nhìn tới bó hoa đang ở trong xe, hôm nay là ngày Thất Tịch lễ tình nhân của người Trung Quốc, hẳn là có người khác tặng cho nàng rồi.

‘’Sao lại không mang theo Tiểu kiều tổng cùng nhau đi chơi vậy?’’ Qúy Hi nhớ tới.



‘’Tiểu kiều tổng có bạn mới rồi.’’

‘’Phải không.?’’ Qúy Hi kinh ngạc.

‘’Cháu gái của dì Lý cũng được nghỉ hè, hai nhóc con ở bên nhau chơi tối ngày, tiểu kiều tổng còn dạy cho người ta vẽ tranh nữa.’’ Nói đến đây, Kiều Chi Du cười nhẹ nhàng.

‘’Lợi hại như vậy sao?’’ Qúy Hi cũng như vậy đều cười đến vui vẻ, bệnh tự kỷ chịu chủ động kết bạn mới, đây đúng là một tin thật tốt mà.

‘’Ân, tiểu kiều tổng rất giỏi.’’ Nhìn Qúy Hi miệng cười vui như vậy, Kiều Chi Du cũng không nhịn được nhìn chằm chằm, bản thân mình khóe môi cũng không nhịn được mà tràn ra ý cười, từ sau khi gặp gỡ được nàng, tựa như mọi chuyện đều trở lên tốt đẹp hơn.

Bị nhìn chằm chằm như vây, Qúy Hi còn tưởng rằng trên mặt mình có cái gì. Nàng cười hỏi: ‘’Như thế nào vậy?’’

Kiều Chi Du hoãn lại cảm xúc, ‘’Xem ngươi đáng yêu.’’

Lại tới trêu chọc mình, Qúy Hi không còn biết nói gì, khuôn mặt tươi cười vẫn không thể dừng lại được.

‘’Hôm nay không có ai tặng hoa cho ngươi sao?’’ Kiều Chi Du nhìn hai tay không có gì của Qúy Hi.

‘’Không có.’’ Qúy Hi cũng không để ý tới cái này.

Lúc này, Kiều Chi Du với tay lấy ra bó hoa, đưa cho Qúy Hi.

Qúy Hi ngạc nhiên nhìn Kiều Chi Du.

Kiều Chi Du mỉm cười ôn nhu nói: ‘’Hiện tại có người tặng.’’

Quý Hi phản ứng lại, đầu tiên là băn khoan, nàng hỏi Kiều Chi Du: ‘’Ta không có chuẩn bị cho ngươi cái gì.’’

‘’Không có việc gì.’’ Kiều Chi Du nhìn nàng, buột miệng nói ra: ‘’Lần sau tới lễ tình nhân nhớ rõ phải tặng ta.’’

Nói ra lời này, Qúy Hi lại có điểm thất thần, lại mau phản ứng lại, vui đùa nói: ‘’Được.’’

Kiều Chi Du nghe xong, ‘’Ta nhớ kỹ.’’

Quý Hi: ‘’Ân.’’

Lời nói này có vài phần vui đùa, vài phần nghiêm túc, không phân biệt rõ ràng được. Kiều Chi Du lại hỏi buổi tối Qúy Hi muốn ăn cái gì, Qúy Hi để nàng quyết định, chính minh sao cũng được.

Xe đi một lúc, trong xe lại an tĩnh không có tiếng động gì, không nói lời nào cũng không được tự nhiên, bởi vì Qúy Hi biết Kiều Chi Du có thói quen không nói chuyện khi lái xe.

Quý Hi gửi được mùi nước hoa thoang thoảng sâu kín kia, còn đang suy nghĩ câu nói vừa rồi của Kiều Chi Du ‘’Hiện tại có người tặng,’’ liền cảm thấy lòng mình thật ấm áp. Đây cũng không phải lần đầu được tặng hoa, nhưng đây lại là lần đầu nhận hoa xong vui vẻ như vậy.

Dư âm vẫn còn đọng lại bên người, Qúy Hi liếc nhìn trộm, cúi mặt xuống, nghĩ có chút xa xôi, nghĩ rằng tương lai bạn trai của nàng chắc chắn sẽ rất hạnh phúc, nàng là một người ôn nhu thú vị như vậy, lại biết dỗ người khác……

Nghĩ đến dỗ ngươi.

Qúy Hi bừng tỉnh nhớ lại cái gì đấy, nàng lấy di động ra, ở thanh tìm kiếm đánh mấy chữ ‘’Tổng hợp chuyện cười.’’

Nghĩ đến thôi mình sẽ học bù cái này vậy. truyen bjyx

( cười xỉu với bà Qúy luôn… hhhh)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play