Khương Niệm nói xong, trên bàn cơm có vẻ vi diệu an tĩnh, thực loạn thực loạn rồi.
Diêu Nhiễm đang gắp đồ ăn cũng không có bỏ lên miệng, mà đang âm thầm đánh giá phản ứng của Kiều Chi Du. Nhưng kiều tổng thật bình tĩnh, cũng không nói gì, căn bản là không thể nhìn ra nàng đang nghĩ cái gì.
Tính cách của Kiều Chi Du là như thế, luôn là treo nụ cười ở trên mặt, lại làm cho người khác không thể hiểu được hàm ý của nụ cười đó có ý gì.
‘’Ngươi đừng có nói bậy.’’ Qúy Hi nhìn Khương Niệm, liền biết ngay mà Khương Niệm có bao giờ mà quản được cái miệng của mình.
Quý Hi là người không giỏi vui đùa, là người không để cho ngươi khác khơi gợi lên sự vui đùa. Nàng khi nào mà bị lôi ra đùa giỡn, sẽ thường xuyên nói một câu nghiêm túc ‘’Đừng nói bậy.’’, cho thấy rõ lập trường của mình.
Khương Niệm chiều theo ý Qúy Hi hạ xuống ý đồ của mình.
Chỉ là xem biểu tình, Qúy Hi liền đoán được trong đầu Khương Niệm đang suy nghĩ cái gì, thật sự khâm phục năng lực của Khương Niệm cái gì cũng nghĩ được, nàng gắp cho Khương Niệm một miếng thịt vừa chín tới đưa vào trong chén, ‘’Ngươi không phải thích ăn cái này sao, ăn nhiều một chút.’’
Làm cho nàng ăn nhiều, ăn nhiều ít nói lại.
Một ly rượu cũng đã uống xong.
Ở dưới bàn ăn, Khương Niệm dùng đầu gối nhẹ nhàng chạm vào chân Diêu Nhiễm.
Ám chỉ triệt để.
Diêu Nhiễm buông ly rượu xuống.
Khương Niệm làm bộ làm tịch lấy điện thoại ra nhìn nhìn, sau đó cõi lòng đầy xin lỗi áy láy nói: ‘’Ai, trong tiệm hiện tại đang có khách chờ,i ta phải đi qua đó một chuyến rồi.’’
Diêu Nhiễm đặt chiếc đũa xuống, cùng Khương Niệm diễn trò: ‘’Khách hàng gì vậy a, hiện tại liền phải đi sao? Chưa ăn xong mà, ngươi kêu hắn khi khác hẹn lại đi.’’
Khương Niệm như vậy nhíu mày, ‘’Không có biện pháp. Này là khách quen, đêm nay đúng lúc có thời gian.’’
Diêu Nhiễm lại suy ngẫm nói: ‘’Vậy thôi, để ta đi cùng với ngươi qua đó.’’
Khương Niệm lại nói: ‘’ Được rồi, ngươi ở lại đây ăn đi, ta đi qua một mình là được rồi.’’
Diêu Nhiễm nói: ‘’Ta muốn đi cùng với ngươi.’’
Hai người mỗi người một câu nói qua nói lại như là đúng rồi, còn diễn tới nghiện luôn rồi.
Diêu Nhiễm giải thích cùng với Kiều Chi Du: ‘’Nàng tự mở một cửa tiệm xăm mình. Ngày thường cũng rất bận rộn. Thật là ngại ngùng, buổi tối nay mới gặp mặt được một lát.’’
‘’Hoặc là lần sau lại cùng nhau gặp mặt đi.’’ Khương Niệm đã gấp không chờ nổi nói, ‘’Lần sau tới chỗ ta mời khách đi.’’
Nói xong, Khương Niệm cùng Diêu Nhiễm đã vội đứng lên. Qúy Hi nhìn thấy đột nhiên đi ra vậy, như thế nào cảm thấy hai người này đang cùng nhau tung hứng diễn vậy. Phòng làm việc của Khương Niệm đều là có hẹn làm trước, sao lại có chuyện đến tiệm bất ngờ như vậy?.
‘’Không sao đâu, đi cho kịp thời gian đi. Lần sau chúng ta lại cùng gặp nhau.’’ Người nói chuyện là Kiều Chi Du.
Diêu Nhiễm cùng Khương Niệm đồng thời hiện lên một mạt ý tươi cười: ‘’Các ngươi cứ ăn từ từ đi nha, chúng ta bây giờ đi trước. Hôm nào gặp lại.’’
Ngay sau đó, Khương Niệm cùng Diêu Nhiễm liền cùng nhau đi ra ngoài.
Mới đầu Qúy Hi chỉ là hoài nghi hai người này là cố ý, cho đến một phút sau, nàng nhận được tin nhắn wechat của Khương Niệm gửi tới:
‘’Giúp ngươi tới đây thôi.’’
‘’Ngươi biểu hiện cho tốt vào, tranh thủ đêm nay bắt lấy nàng.’’
Quý Hi: ‘’………..’’
Khương Niệm Diêu Nhiễm đi rồi, trong phòng an tĩnh đi không ít, đồ ăn cơ bản là không thể nào ăn hết, chỉ uống lên ly rượu mà thôi.
Qúy Hi đem chén đũa thu dọn bớt xuống. Nhà này thiết kế là hộ gia đình nhỏ, kỳ thật bốn người cùng ăn có chút chật, hiện tại chỉ còn hai người ăn vừa vặn tốt.
Tiếp tục ăn.
‘’Đậu hũ nhúng sơ qua một lát, ăn tương đối ngon miệng.’’ Qúy Hi đứng lên, cầm lấy một đĩa đậu hũ nhỏ chuẩn bị bỏ vào nồi lẩu. Động tác cũng đủ cẩn thận, nhưng lúc đậu hũ rơi vào nồi hơi nhảy lên một chút, vẫn là bị bắn nước nẩu lên.
Nước nóng bỏng bắn lên mu bàn tay của Qúy Hi, Qúy Hi tay hơi thu lại. Như cũ giống như không có việc gì.
‘’Bắn vào rồi?’’ Kiều Chi Du hỏi.
‘’Không có việc gì.’’ Qúy Hi cười nói, lấy khăn giấy tùy ý lau qua hai lần.
Kiều Chi Du xem nàng thích mạnh miệng, vì thế kéo tay nàng qua, cúi đầu xem nhìn nhìn, ‘’Bắn lên đỏ rồi.’’
Quý Hi tay đẹp mảnh khảnh, nhưng làn da không đủ tinh tế, đặc biệt là bị Kiều Chi Du nắm lấy, nhìn có vẻ đối lập.
‘’Bôi thuốc lên đi. Trong nhà có thuốc không?’’
‘’Không cần.’’ Qúy Hi một bên nhượng bộ nói, nghĩ thầm, nếu mà Kiều Chi Du nhìn đến đầu vai của mình, một mảng lớn bị bỏng, sẽ cảm thấy sao, bị chút như vậy không đáng là cái gì.
Quý Hi lại nhìn chằm chằm Kiều Chi Du ngây ngốc, không nói lại có chút thất thần, người khác nếu như vậy quan tâm nàng cũng không có cảm giác gì, chỉ cần khi Kiều Chi Du quan tâm, nàng lại cảm thấy cảm giác không giống nhau. Sẽ nhớ tới cái vị tỷ tỷ kia.
Kiều Chi Du tương đối hiểu ánh mắt chăm chú kia của Qúy Hi, đừng nói, mỗi lần đối phương dùng ánh mắt nghiêm túc như vậy nhìn chằm chằm mình, thật đúng là ngốc đến đáng yêu mà. Nàng hỏi Qúy Hi, ‘’Như thế nào, lại nhớ tới người bạn kia?’’
Quý Hi thừa nhận: ‘’Ân.’’
Kiều Chi Du lần thứ hai hỏi: ‘’Bạn như thế nào?’’
Quý Hi ngẫm lại, trả lời: ‘’Trước đây, có một tỷ tỷ rất tốt với ta.’’
Kiều Chi Du lại nhìn nhìn Qúy Hi tay mảnh hồng, bừng tỉnh gian nan cũng trầm mặc, như suy nghĩ gì đó.
Một lát, ‘’Kiều tổng.’’
Kiều Chi Du ngẩng đầu.
Quý Hi cười nói: ‘’Ăn nhiều một chút.’’
Kiều Chi Du Ngoắc ngoắc môi: ‘’Yên tâm, không khách khí với ngươi.’’
Quý Hi cảm thấy thời gian lúc chỉ có hai nàng đơn độc ở cạnh nhau, thật tự tại thoải mái hơn rất nhiều. Mà Kiều Chi Du đồng dạng cũng có cảm giác này, tuy nói vừa rồi vui vẻ như vậy, nhưng như hiện tại lại càng thoải mái tự nhiên hơn.
Quý Hi khi về đến nhà liền thay áo sơ mi ra, bởi vì định ăn lẩu, nàng mặc lên một cái áo thung rộng thùng thình tối màu, cổ áo to rộng, lộ ra một mảng xương quay xanh cùng với như ẩn như hiện một chút hình xăm.
Kiều Chi Du hỏi: ‘’Ngươi xăm mình ở tiệm Khương Niệm sao?’’
‘’Ân.Khương Niệm vẽ cho ta.’’
‘’Rất đau đi.’’
Quý Hi nhẹ nhàng nói: ‘’Ta không sợ đau.’’
Kiều Chi Du muốn nghe thêm nhiều hơn, nhưng Qúy Hi không có nói thêm gì nữa.
Ăn được một lúc, môi Qúy Hi nóng đến đỏ cả lên, so với son môi còn muốn đỏ hơn.
Kiều Chi Du nhìn thoáng qua: ‘’Cay quá phải không?’’
Quý Hi rót nhanh rượu, ‘’Còn được.’’
Rượu là lấy ra từ tủ đá, lại hợp với nẩu nóng, nóng lạnh hòa vào nhau.
‘’Đi soi gương đi. Miệng ăn cay đều xưng lên rồi mà còn bảo được.’’ Kiều Chi Du nhìn chằm chằm Qúy Hi môi mỉm cười, lại đem nước dừa không lạnh đến trước mặt Qúy Hi, ‘’Cùng ta uống cái này đi. Đang ăn nóng lại uống lạnh, cẩn thận lại đau bụng.’’
Quý Hi ngoan ngoãn nhận lấy, cùng Kiều Chi Du uống nước dừa. Chạm cốc vui vẻ cùng nhau.
Ăn lẩu thì mất nhiều thời gian, chậm rãi ăn, từ từ, ăn một tiếng trôi qua rồi vẫn chưa xong. Hai người cùng nhau ăn so với một người đúng là càng thêm tư vị hơn, bất tri bất giác liền ăn lo đến căng cả bụng. Qúy Hi cùng Kiều Chi Du cùng dạ dày đều ăn đến như vậy, đêm nay xác thực ăn đến quá lo rồi.
‘’Còn có cái cánh gà.’’
‘’Ngươi ăn đi.’’
‘’Ta no rồi.’’
‘’Ta cũng ăn không được nữa.’’
……………
Đèn trong phòng bếp màu sắc ấm áp, nước trong nồi sôi ùng ục bốc khói lên, trong nhà bật nhiệt độ thấp, nhất thời mang đến ảo giác không biết là mùa đông hay mùa hè.
Hai người ăn đến gương mặt hơi hồng hồng lên.
Quý Hi có cảm giác lúc này như vậy.
Thật ấm áp.
Đang là cao điểm mùa hè nóng nhất, dùng từ ấm áp để hình dung, đại khái ai mà nghe được chắc chắn sẽ nói bị ấm đầu nặng rồi.
Cơm tối qua đi, thu dọn đơn giản một chút, Qúy Hi mở cửa sổ ra thông gió một lát. Ăn uống lo đủ xong rồi, hai người cùng nhau đứng ở cửa sổ hóng gió, tiện thể tiêu bớt cảm giác no đi.
Tầng 32 trên lầu cao, gió đêm phất phơ thổi đến, trừ bỏ có chút nóng, thì so với gió của điều hòa thoải mái hơn nhiều. Nhưng thời tiết Bắc Lâm mùa hè vừa tới, không mở điều hòa là không thể sống nổi. Tựa như cái lồng hấp vậy.
Thời gian thật ra vẫn còn sớm mới 9 giờ tối. Nhưng lại giống như không còn việc gì để làm. Qúy Hi nhìn đến máy chiếu, do dự, mới quay đầu hỏi Kiều Chi Du: ‘’Muốn xem phim không?’’
‘’Được a.’’ Kiều Chi Du đáp nhanh không cần nghĩ ngợi. Nói thật, nàng còn không nghĩ đến đi về, về nhà có một mình buồn lắm.
Phòng chung cư có sẵn máy chiếu, Qúy Hi từ khi chuyển đến cũng không có dùng mấy. Một hồi chuẩn bị tốt xong, đem đèn trong phòng chỉ để lại một bóng, nhìn giống như là một rạp chiếu phim thu nhỏ. Bầu không khí rất giống như vậy.
Kiều Chi Du ngồi xuống trên sô pha, ngẩng đầu nhìn Qúy Hi: ‘’Muốn xem loại phim gì?’’
‘’Loại gì cũng xem được.’’ Qúy Hi đem điều khiển đến cho Kiều Chi Du.Đối với việc này Qúy Hi không có yêu cầu gì, nàng trừ bỏ cùng Khương Niệm xem qua mấy lần, thì cơ bản nàng cũng không bao giờ xem qua. Rốt cuộc nàng đúng là người không có cái gì gọi là sinh hoạt giải trí hết.
Kiều Chi Du cũng thường xem phim để gϊếŧ thời gian, nàng nghe Qúy Hi nói vậy, liền chính mình tự lựa chọn, nàng trực tiếp ngồi trước màn hình chọn lựa.
Sô pha rất nhỏ, Qúy Hi cũng bắt đầu ngồi xuống, hai người cùng ngồi như vậy đúng là thích hợp vừa đủ, bờ vai hai người người sẽ cùng nhau kề sát vào nhau dựa gần. Nhìn về phía màn hình máy chiếu, nàng thấy Kiều Chi Du chọn tới lui ra một đống……….
Kinh khủng phim kinh dị.
Mí mắt nàng đột nhiên giật giật.
Kiều Chi Du quay đầu, “Phim Kinh đị có thể xem không?’’
‘’Ngươi thích xem loại này? ‘’ Qúy Hi nhìn về phía Kiều Chi Du. Trong phòng đen nhánh, ánh sáng màu lam u tối chiếu vào ngũ quan tinh xảo trên mặt nàng, này còn chưa bắt đầu, thế mà bầu không khí đã bắt đầu rồi đây.
‘’Ngươi muốn xem cái khác?’’
‘’Không, ta đều coi được.’’ Qúy Hi căng da đầu.
Kiều Chi Du hỏi trước nàng: ‘’Có sợ không, sợ thì khỏi nhìn.’’
Quý Hi bản tính hiếu thắng hiện lên, nàng thật bình tĩnh mà thả ra tự tin trả lời: ‘’Không sợ.’’
Kiều Chi Du nói: ‘’Vậy xem cái này đi.’’
Một bộ phim kinh dị tai nạn phi tang xác, chỉ xem poster thôi đã thấy khiếp hết cả người ghê tởm rồi. Qúy Hi trộm liếc nhìn về phía Kiều Chi Du một cái, nhìn không ra được, khẩu vị của kiều tổng lại nặng như vậy, so với Khương Niệm có điểm còn liều mạng hơn.
Bắt đầu là một mảng tối đen như mực, loa phát ra một cỗ âm thanh hơi thở trầm trầm, hình ảnh có cái gì động ở đó, nhìn không rõ tung tích, giống như tùy lúc có thể bất ngờ nhảy ra xuất hiện cái gì đó, không khí áp lực cực kỳ.
Nếu không phải bên cạnh có người ngồi bên xem cùng nhau, Qúy Hi tuyệt đối sẽ không bao giờ xem đến loại phim này, còn kéo rèm tắt điện nữa chứ, này cũng quá là chìm vào thực nghiệm đi. Qúy Hi sợ tối, đại khái là di chứng khi còn nhỏ lưu lại, xung quang hoàn cảnh đặc biệt tối, nàng sẽ cảm thấy rất khó chịu.
Giống như bây giờ, liền có chút không khỏe.
Cũng may phim này lấy chủ đề là tình người, cảnh màn ảnh khủng bố cũng không nhiều, Qúy Hi còn có thể xem được, dần dần, cũng miễn cưỡng nhìn vào được cốt chuyện.
Liền vừa coi đã được nửa tiếng, đón nhận bất ngờ lần đầu tiên. Khi hình ảnh vừa đột ngột chuyển cảnh, cùng âm thanh sợ hãi đột ngột phát đến, một xác chết chảy mủ thối nát trực tiếp tràn ra toàn màn hình, xứng đáng chấn động.
Quý Hi không hề đề phòng, thự sự bị hoảng sợ. Nàng không phát ra tiếng, mà hướng nhích lại gần Kiều Chi Du, còn kéo thêm ôm lấy cánh tay nàng, né tránh mặt, không dám nhìn màn hình.
Động tác liên tiếp, trong nháy mắt.
Kiều Chi Du không bị phim làm cho dọa sợ, nhưng thật ra bị phản ứng của Qúy Hi làm cho kinh ngạc. Nàng hướng Qúy Hi xoay đầu qua, thấp giọng hỏi: ‘’Dọa tới rồi sao?’’
Thật là sợ hãi như vậy mà cũng vẫn còn nghiêm trang. Kiều Chi Du bất đắc dĩ, sợ sẽ là sợ, vừa mới lúc nãy còn chết vì sĩ diện cơ mà.
Dán đến Kiều Chi Du, nghe được âm thanh nhẹ nhàng ôn nhu của Kiều Chi Du nói xong, Qúy Hi còn cảm thấy tốt, thật sự có cảm giác an toàn. Ngay cả bóng tối, tựa hồ cũng không còn chán ghét nữa.
Qúy Hi đang nghĩ trong đầu sẽ nói ‘’Còn tốt.’’. Nàng bên tai lại nghe được âm thanh ôn nhu đến tận xương nói một câu, mang theo ý cười, dường như là dỗ người: ‘’Được rồi, không xem cái này nữa.’’