Trần Mục và Khương Phục Tiên thông qua truyền tống cổ trận đến chỗ này, đây là lối ra của truyền tống trận, muốn tới Bất Dạ Thiên, còn phải đi tiếp một cái truyền tống trận nữa.
"Nương tử, năng lượng thiên địa ở nơi này rất nồng đậm, nhưng lại bị gió tuyết bao phủ."
Trần Mục đưa tay chạm vào hoa tuyết lấp lánh.
Nếu không phải tới Sương Nguyệt Thiên, bằng không sẽ rất dễ cho rằng nơi này đã điêu linh.
Khương Phục Tiên thân mang váy tuyết chạm đất, tuyết bay đầy trời nhảy múa bên người nàng ta: "Phu quân, hình như bọn họ ẩn giấu cái gì đó."
Sương Nguyệt Thiên bị gió tuyết bao phủ, từ bên ngoài đều rất khó phát hiện sinh cơ nồng đậm bên trong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT