Đông Hoàng nhẹ giọng thở dài, sau đó rời đi.
Trần Mục nhìn Đông Hoàng rời khỏi, không hỏi bọn họ nói chuyện gì.
Khương Phục Tiên hơi bĩu môi: "Ta còn chưa đi, phụ hoàng đã giục ta sớm về nhà."
"Sư tỷ, nếu như nàng không nỡ, ta có thể trở về nhân gian trước, sau này lại quay lại với nàng." Trần Mục nhìn Khương Phục Tiên, ánh mắt kiên định.
Khương Phục Tiên trầm giọng nói: "Phu quân, ta hi vọng chàng ở nhân gian tu luyện thật tốt."
Thần Vực và nhân gian cách nhau quá xa, nếu như Trần Mục ở lại Thần Vực, một năm ở chỗ này tương đương với bảy năm ở nhân gian, đối với hắn mà nói ở lại nhân gian tu luyện thích hợp hơn, nơi đó còn có nhà của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play