Bạch Tư Lam từ lễ nhập học đã để ý vị học trưởng cấm dục cao lãnh Dụ Liên. Đối với anh sinh ra các loại ý tưởng hư hỏng.
Học trưởng thoạt nhìn thanh lãnh lại cấm dục, tuy rằng gia cảnh nghèo khó, nhưng mỗi lần anh đều có thể nhận được học bổng.
Chiều cao 1m83, cậu thích, dáng người khỏe khoắn khi chơi bóng rổ, cậu thích, dáng vẻ học trưởng nghiêm túc vẽ tranh, cậu cũng thích, lễ nghi kiểm tra mỗi tuần học trưởng ăn vận tây trang, cậu cũng rất thích.
"A...ưm...... Không biết học trưởng nơi đó...... có lớn không...... A ha......" Giờ phút này Bạch Tư Lam khuôn mặt trắng nõn mỹ mạo nhiễm đầy tình dục, tưởng tượng chính mình bị học trưởng lật úp người lại, một bên xoa xoa lồn nhỏ bí ẩn dưới thân, một bên xoa cặp vú mềm mại đầy thịt, cặc nhỏ đằng trước tuyến tiền liệt cũng ào ạt chảy dịch, đôi chân kia so với thiếu nữ còn mềm mại hơn theo từng thanh âm rên rỉ mà vặn vẹo.
Cậu có một bí mật mà không ai biết, cậu là người song tính.
Lồn nhỏ Bạch Tư Lam xinh đẹp lại mẫn cảm đến kì lạ, lỗ nhỏ không có một cọng lông nào, thoạt nhìn còn phấn nộn nhiều nước. Từ nhỏ gia cảnh khá giả làm cậu tuyệt đối tự tin, nếu học trưởng nhìn thấy lồn nhỏ xinh đẹp của mình, nhất định sẽ khuynh đảo không thôi.
Rất nhiều đêm cậu nhớ đến học trưởng mà tự an ủi, giờ đã không thỏa mãn với ảo mộng đó, quyết định chính mình đi trước một bước, chỉ vậy mới có thể nhấm nháp được mỹ vị hạnh phúc.
Vào buổi chiều nào đó, Bạch Tư Lam không đi học, thay vào đó cậu đi đến phòng vẽ tranh, nhà cậu hàng năm đều cho trường học một khoản phí trợ cấp xa xỉ, cho nên giáo viên cũng không nói cái gì cậu.
Theo những quan sát của cậu trong thời gian này, Dụ Liên học trưởng mỗi ngày đều sẽ tới phòng vẽ tranh luyện vẽ vào thời điểm này. Bạch Tư Lam ở cửa sổ trộm nhìn đôi bàn tay thon dài của học trưởng, tay cầm cây cọ vẽ thật dài, nghiêm túc vẽ tranh trên giấy.
Bạch Tư Lam tưởng tượng đôi tay kia du tẩu khắp nơi trên cơ thể mình, miệng nhỏ dưới thân liền nhịn không được trở nên ẩm ướt, ánh mắt cậu mang theo chút dục niệm không tên, tiến vào phòng vẽ tranh.
"Học trưởng...... Anh đang vẽ tranh sao?" Bạch Tư Lam đi đến sau lưng Dụ Liên, cặp vú mềm mại tuy rằng được quấn một lớp bọc ngực thật dày, lại vẫn có chút nghịch ngợm như có như không cọ sau lưng học trưởng.
Học trưởng không giỏi ăn nói không đoán trước được sẽ có người tiến vào, có chút hấp tấp, "Cậu là......"
"Dụ Liên học trưởng, xin chào, em là Bạch Tư Lam, em ngưỡng mộ anh lâu rồi!" Bạch Tư Lam cười rất đáng yêu, duỗi đôi bàn tay nhỏ nhắn, trắng nõn và mềm mại của mình ra.
Mà chỉ cần nắm tay học trưởng, cậu liền giống như toàn thân bị điện giật, gương mặt cũng trở nên ửng đỏ.
Thật muốn làm đôi tay này bởi vì chính mình mà trở nên dâm loạn bất kham (không chịu nổi)......
Học trưởng nhìn khuôn mặt đối phương mỹ mạo dần dần đỏ bừng, "Tiểu học đệ, mặt em hồng như vậy, có phải thời tiết quá nóng không?"
"A...... Học trưởng gọi em Tiểu Lam là được......" Bạch Tư Lam dương đôi mắt to tròn thập phần chân thành mà nhìn về phía học trưởng, "Học trưởng vẽ thật tốt, nếu có cơ hội được làm người mẫu vẽ cho học trưởng, nhất định sẽ vô cùng vinh hạnh...... Nhưng là......"
Cậu đầy mặt chờ mong, chuyển động đôi mắt đẹp, lại giống như có chút tiếc nuối.
Dụ Liên bản thân gia cảnh khó khăn, có thể thi đậu ngôi trường quý tộc này đã không dễ dàng gì, mà anh ngoại trừ thành tích ưu tú, còn đam mê vẽ tranh cùng nhiếp ảnh. Nhưng gia đình không chống đỡ nổi sở thích của anh, anh liền lén lút nỗ lực làm thêm, không có thời gian ở chung với bạn học, dáng vẻ có chút cao lãnh cùng cô lập.
Nhưng với diện mạo mỹ mạo có phần giống con lai , anh ở trong đám người luôn là dáng vẻ phá lệ xuất chúng. Mái tóc nâu sẫm dày và ngắn, ngũ quan tuấn mỹ lộ ra một tia góc cạnh thanh lãnh rõ ràng. Bên dưới đôi mắt đen sâu thẳm có phần u sầu là sống mũi cao và đôi môi mỏng.
Học trưởng nhìn học đệ nhỏ xinh trước mặt , khuôn mặt nhăn lại, "Xin lỗi, Tiểu Lam, tôi mỗi ngày tan học còn muốn đi làm thêm, khả năng không có thời gian......"
"Mẹ em vừa vặn cũng muốn tìm cho em một gia sư phù hợp, phương diện giá cả nhất định sẽ làm học trưởng vừa lòng...... Học trưởng thành tích tốt, vẽ tranh cũng thật lợi hại, không biết học trưởng có nguyện ý hay không......" Bạch Tư Lam cắn môi dưới vẻ mặt chờ mong nhìn học trưởng.
Dụ Liên đúng thật thập phần thiếu tiền, lại đối mặt ánh mắt sùng bái như thế, thật sự không đành lòng cự tuyệt, "Như vậy đi...... Nhưng tôi phải nói với người phụ trách làm thêm một tiếng mới có thể đáp ứng yêu cầu này."
"Thật vậy sao! Tốt quá!" Bạch Tư Lam không che giấu cảm xúc vui vẻ, thậm chí kích động tiến lên ôm lấy Dụ Liên.
Học trưởng rất ít cùng người tiếp xúc thân mật , cảm giác xúc cảm mềm mại trước người, cảm thấy không thể tin được, không khỏi tràn lên một làn sóng đỏ ửng, dùng đôi tay khớp xương rõ ràng kia kéo Bạch Tư Lam ra.
#
Vài ngày sau.
Dụ Liên học trưởng đáp ứng cậu rồi. Bạch Tư Lam lúc tan học liền gấp không chờ nổi mang học trưởng lên xe, trở về biệt thự nhà mình.
Bạch Tư Lam đã sớm chờ mong giờ khắc này! Vì thế cậu thậm chí cố ý an bài quản gia trong nhà dọn một không gian trống làm phòng vẽ tranh chuyên dụng, còn mua một bó hoa cúc non đặt ở nơi nổi bật trong phòng vẽ tranh.
Dụ Liên nhìn thấy phòng vẽ tranh được bố trí đẹp đẽ, trên khuôn mặt lạnh băng ngày thường lộ ra một tia vui sướng, "Tiểu Lam, nhà em cư nhiên lại có phòng vẽ tranh lớn như thế...... Dụng cụ vẽ tranh cũng đầy đủ hết."
"Là vì học trưởng cố ý chuẩn bị đấy!" Bạch Tư Lam nâng bó cúc non lên, "Đây là quà gặp mặt dành cho học trưởng......"
"Cảm ơn," Dụ Liên nhận lấy bó cúc non, xoa xoa đầu nhỏ mềm mại của Bạch Tư Lam, bắt đầu trải vải vẽ tranh, "Tiểu Lam, em muốn vẽ cái gì thế?"
"Ừm...... Em muốn học trưởng, vẽ một bức tranh sơn dầu về cơ thể em...... Nhưng......" Bạch Tư Lam chớp đôi mắt, trên gương mặt đẹp thoáng một tia u sầu nhàn nhạt, "Thân thể của em và những người khác không giống nhau, cho nên hy vọng có thể vẽ ra và bảo tồn...... Đặc biệt hy vọng là học trưởng vẽ nó......"
Dụ Liên bởi vì học nghệ thuật, lòng bao dung rất lớn, tỏ vẻ không để ý, "Thân thể mỗi người đều là món quà độc nhất vô nhị, chúng ta cũng đều là con trai, em cởi quần áo rồi làm tư thế mình thích, tôi liền bắt đầu vẽ."
"Học trưởng thật tốt......" Bạch Tư Lam trên mặt nhiễm một màu ửng đỏ nhàn nhạt, "Em cởi đây......"
Tiểu học đệ đáng yêu, chậm rãi cởi áo sơmi đồng phục, để lộ da thịt mịn màng như sữa. Chỉ là học trưởng vẻ mặt nghi hoặc cậu vì cái gì mà trước ngực lại quấn một tầng vải dệt thật dày.
Sau đó Bạch Tư Lam ngượng ngùng mà gỡ vải dệt bọc ngực xuống, một cặp vú sữa giống bánh bao lớn liền nhảy ra. Cậu dùng đôi tay kẹp hai luồng vú mê người làm lộ ra một khe vú thật sâu.
Dụ Liên hiếm khi đỏ mặt, khẩn trương xoay người, trong đầu đều là cảnh xuân mỹ diệu vừa rồi, "Tiểu Lam...... Em là con gái à?"
Bạch Tư Lam cũng cởi bỏ nốt phần dưới, cặp bánh bao mềm mại dán sau lưng học trưởng không tự chủ được cọ xát lên xuống, "Ưm~a...... Học trưởng, thật ra, em là người song tính......"
"Người song tính......?" Dụ Liên xoay người nhìn mỹ nhân khó phân biệt nam nữ trước mắt. Một bộ dáng kiều nhu mỹ mạo, mắt to ngập nước, đôi môi đỏ mọng như trái anh đào, da thịt trên người cũng thật non mịn, hiển nhiên là không thường xuyên vận động.
Còn có một cặp vú đặc biệt đầy đặn đủ thịt, trắng nõn trong suốt đến mức có thể nhìn thấy mạch máu tinh tế trên thịt sữa, eo mềm mại cân xứng nhìn không ra một tia thịt thừa.
Hạ thân lại vô cùng sạch sẽ, không chút lông, giữa hai bắp đùi là một bé cặc hồng nộn nửa cứng, phía dưới còn thấy loáng thoáng một khe thịt nhỏ, cho thấy cơ quan sinh dục của cậu khác với người thường. Môi lồn đầy đặn, phấn nộn như một bông hồng chờ người làm nở rộ, ngoan ngoãn bao lấy lỗ nhỏ kiều nộn.
Dụ Liên không phải bị thân thể song tính kỳ lạ của Bạch Tư Lam dọa sợ, ngược lại anh bởi vì tỉ lệ cơ thể quá mức hoàn mỹ của cậu mà nhìn đến mê mẩn, đặc biệt là cặp vú sữa trắng nõn như Tuyết Mị Nương[1] còn lên xuống theo từng nhịp thở của cậu.
Anh thậm chí còn có một ít ý niệm chưa từng xuất hiện , học trưởng hầu kết run run, nỗ lực ném mấy cái tạp niệm đó đi, nghiêm túc nói với Bạch Tư Lam, "Tiểu Lam...... Thân thể của em rất đẹp , em muốn tôi vẽ tư thế gì, em cứ đi chuẩn bị đi, tôi chuẩn bị trước một chút màu vẽ......"
Bạch Tư Lam bĩu môi, vốn tưởng rằng học trưởng nhìn thấy sẽ gấp không chờ nổi nhào tới, không nghĩ tới sức kiềm chế của học trưởng so với cậu tưởng tượng còn tốt hơn nhiều, đành phải đi đến trước giá vẽ đã được trải một tấm thảm lông mềm mại.
Vốn Bạch Tư Lam còn có chút thất vọng, nhưng rất nhanh đã nghĩ được cách khác.
Bạch Tư Lam mở rộng hai chân, cặp mông trắng nõn đầy đặn nhếch lên, mơ hồ lộ ra lồn dâm đang chảy nước, cậu quỳ gối trên thảm lông, một bàn tay xoa vú nhỏ mềm mại, một cái tay khác chống trên thảm lông, tư thế gợi tình như chó cái nhỏ.
Học trưởng ngây thơ cấm dục, bị Bạch Tư Lam lớn mật làm động tác kích thích khiến hầu kết run rẩy một chút, hít sâu một hơi, "Tiểu Lam......Em chắc chắn, muốn làm tư thế như vậy sao?"
Bạch Tư Lam cố ý rên một tiếng, lắc lắc cặp mông trắng nõn, "Ừm~a...... Đúng vậy...... Học trưởng...... Phải thấy rõ lồn nhỏ của em...... Nhất định phải vẽ giống nhau như đúc...... Ưm~......"
"Tiểu Lam...... Bộ phận sinh dục rất đẹp..... Học trưởng sẽ vẽ thật tốt." Học trưởng nỗ lực vứt bỏ những từ ngữ dâm loạn mà Bạch Tư Lam nói, cố gắng chuyên tâm vẽ tranh, còn thập phần chính trực sửa lại từ ngữ miêu tả cơ quan sinh dục của Bạch Tư Lam.
Tựa hồ bất mãn việc học trưởng mình ngày đêm tơ tưởng đối mặt với cám dỗ còn giống như thánh nhân chính trực, Bạch Tư Lam vắt hết óc, dùng hết những thứ đã học được câu dẫn.
"Học trưởng...... Anh tới gần một chút quan sát em được không? Anh cách em xa quá, có thể thấy không rõ đúng không?"
"Không sao đâu, Tiểu Lam, học trưởng không cận thị." Học trưởng rốt cuộc tuổi cũng không quá cao, kỳ thật nội tâm đang vô cùng loạn, Bạch Tư Lam thật sự là quá mức mê người, anh cũng đang nỗ lực duy trì bình tĩnh.
"Học trưởng, người ta chỉ vẽ một lần trong đời thôi, không có khả năng lại cởi sạch cho người khác vẽ lại, anh cẩn thận quan sát một chút đi...... Nếu vẽ sai, em sẽ thật đáng tiếc...... Ô ô......"
Nhìn tiểu học đệ đáng yêu ủy khuất đến khóc nức nở, Dụ Liên cũng có chút không đành lòng, đành phải tiến lên nhìn xem.
Bạch Tư Lam nhìn thấy học trưởng đi tới, dùng ngữ khí mềm mại nói, "Học trưởng, anh đến nhìn rõ lồn nhỏ của em, mới có thể vẽ giống......"
Dụ Liên không biết phải làm sao, nội tâm càng nhiều tạp niệm tình dục mịt mờ, hơn nữa anh nhìn thấy mông thịt Bạch Tư Lam vặn vẹo với mình, tựa hồ như mời gọi anh, nhịn không được ngồi xổm xuống xem lồn nhỏ phấn nộn của cậu.
"Tôi...... Tôi có thể nhìn, Tiểu Lam."
"Anh gần chút nữa...... A~......" Bạch Tư Lam đĩnh eo nhỏ về phía học trưởng, thẳng đến khi hai miệng nhỏ bên dưới cảm giác được hơi thở của học trưởng, mới cảm thấy vừa lòng.
Học trưởng mặt cách lồn dâm rất gần, gần đến mức hô hấp của học trưởng đều phun lên lồn nhỏ.
Bạch Tư Lam chỉ tưởng tượng liền không nhịn được run rẩy nhích eo, hai chân cũng không nhịn được kẹp chặt, lỗ nhỏ ào ạt chảy nước sốt ướt át giữa hai chân, giống như một viên kẹo mềm nhân nước, tản ra hương vị nhàn nhạt vừa ngọt ngào lại vừa dâm dục. Tay nhỏ mịn màng không cầm lòng mà xoa bóp cặp vú như thỏ trắng, truyền đến tiếng rên như mèo sữa.
"Ô a...... A...... Ưm~...... Học trưởng...... A~......"
Tình cảnh này cũng kích thích các giác quan của học trưởng, khiến anh không khỏi thở gấp.
Theo sau, Bạch Tư Lam thét một tiếng chói tai, lồn nhỏ phun ra một cổ nước dâm, trực tiếp phun lên mặt học trưởng.
"A~...... Chỉ là bị học trưởng gần gũi xem lồn...... Liền triều xuy......" Bạch Tư Lam sau cao trào hai mắt đẫm lệ mông lung, cả người bao phủ màu hồng nhàn nhạt, lỗ dâm cũng lúc đóng lúc mở.
Bạch Tư Lam cảm thấy thẹn mà bụm mặt, trong đầu toàn những ý tưởng hư hỏng không chịu nổi, nhìn vẻ mặt học trưởng bị nước dâm của chính mình phun lên, cậu càng thêm dục cầu bất mãn.
Nếu như bị học trưởng đụ địt...... Nhất định sẽ càng thêm dâm loạn.