Cố Ninh nổi lên sát khí, trận chiến này khiến cô nhận ra rằng mặc dù dị năng tấn công tầm xa lợi hại nhưng bởi vì dị năng tiến hoá chưa đủ dài, lực khống chế cũng chưa đủ thành thạo nên mức độ chính xác có hạn không giống như sự linh hoạt của tay chân. Cố Ninh quyết định lao vào nguy hiểm. Cô nắm chặt con dao trong tay và kích hoạt cả hai loại dị năng. Hai dây leo to bằng cánh tay theo chân cô nhú lên từ lớp xi măng rồi nhanh chóng quấn lên chân đem cô nâng lên! Cố Ninh điều khiển dây leo bay thẳng tới con tang thi biến dị còn lại!
Tang thi biến dị nhìn thấy Cố Ninh bay lên, ngẩng đầu. Dù đôi mắt nó nhắm chặt nhưng Cố Ninh có thể cảm giác được nó đang nhìn mình. Trong lòng cô không có bao nhiêu sợ hãi. Từ trước đến nay cô chỉ quyết tâm tiến lên chứ chưa từng lùi bước.
Con tang thi như cảm nhận được nguy hiểm, sau khi nhìn chằm chằm vào Cố Ninh, nó quay đầu bỏ chạy! Cố Ninh không cho nó cơ hội, điều khiển dây leo lần thứ hai quấn tới! Cô không để nó dùng dịch nhờn chạy trốn, đỉnh dây trở nên bén nhọn, giơ lên rồi hung hăng đâm xuống tang thi biến dị!
Một số dây leo đâm thẳng vào cơ thể của tang thi. Nó bị đau đến kêu gào liều mạng vùng vẫy. Mặc dù dây leo đã đâm vào da thịt của nó, nhưng nó không đủ sâu để ngăn vài lần nó giãy giụa như vậy. Cái đuôi của nó hướng phía trên dây leo định lặp lại trò cũ.
Ánh mắt Cố Ninh nghiêm túc lạnh lùng giơ tay phải lên! Một loạt dây leo bắn ra khỏi mặt đất! Dù đuôi của nó có linh hoạt đến đâu thì nó vẫn mọc trên người nó. Dây leo quấn chặt từ đầu đến chóp đuôi rồi dùng đầu dây nhọn cắm chặt xuống đem cái đuôi kia đóng chặt vào đất.
Cố Ninh thấy con tang thi đã hoàn toàn bị khống chế nên không còn do dự nữa, cầm dao từ trên trần nhà lao xuống chém đầu của tang thi.
Con tang thi ngẩng đầu, tuy rằng nhắm mắt nhưng Cố Ninh biết nó đang nhìn mình. Vẻ mặt cô không đổi, môi khẽ mấp máy làm khẩu hình: “Đi chết đi”. Sau đó, cô rơi từ trên xuống, quỳ một chân. Con dao dài trên tay đâm xuyên qua đỉnh đầu của tang thi cắm xuống đất.
Từ não của nó, dòng máu đỏ tươi như người tràn ra. Cơ thể của tang thi vẫn đang vùng vẫy, co giật hai lần rồi dừng hẳn.
Cố Ninh không dừng lại chút nào, rút con dao lên khỏi mặt đất, sau đó vung mạnh sang trái! Con dao dài trong tay lập tức vuột khỏi tay bay về phía tang thi đột biến bò tới từ trong phòng bệnh!
Con tang thi vừa bị va chạm mạnh bởi cú ngã, chất nhầy trên người nó khô lại rất nhiều, vừa từ phòng bệnh đi ra thì có một con dao hướng tới! Theo bản năng, nó nhướng đuôi lên và lao về phía con dao! Sức mạnh của Cố Ninh rất lớn và con dao dài được ném bằng toàn bộ sức lực, hơn nữa độ sắc bén của lưỡi dao càng khó ước tính khả năng gây chết người của nó. Tang thi đột biến dựa vào khả năng phòng thủ của đuôi để trực tiếp di chuyển về trước, va chạm mạnh khiến đuôi của con tang thi đột ngột bị cắt đứt!
Với một tiếng hét rất chói tai! Cái đuôi cụt lủn rơi bộp xuống đất vẫn còn vặn vẹo rất ghê tởm.
Con tang thi mất đi vũ khí tấn công lợi hại nhất của nó gào thét vì đau đớn, nhưng nó như hoàn toàn mất đi sự “gian xảo” trước đó và bắt đầu phát điên, dùng cả bốn chân lao về phía Cố Ninh!
Cố Ninh bình tĩnh cười nhạt. Chỉ sợ nó chạy trốn chứ đối mặt thì cô không sợ gì. Cô điều khiển dây leo dưới chân lui nhanh, đồng thời vài dây leo vọt ra khỏi mặt đất lao nhanh về phía tang thi biến dị! Tang thi phát điên tốc độ cũng nhanh lên mấy lần. Thấy dây leo lao tới liền nhanh chóng chuyển hướng! Cuối cùng vượt qua Cố Ninh hướng phía tường leo ngược lên trên! Dây leo của Cố Ninh chậm hơn một chút, cô vẫy tay, dao dài được dây leo quấn lên đưa cho cô. Cố Ninh nhìn chằm chằm tang thi biến dị xem mục tiêu mà nó hướng tới. Đột nhiên trong lòng có tiếng báo động! Cô đột ngột nhìn xuống dưới thấy con tang thi đang vọt tới đỉnh đầu của Tam Ca! Còn Tam ca thì đang hết sức phòng thủ con tang thi khác mà không biết rằng có một con khác đang bò tới đỉnh đầu của anh! Nó há to miệng như muốn lao vào!
Cố Ninh thoáng chốc cực kì hoảng sợ! Kêu lên: “Tam Ca! Lùi về sau!” Đồng thời dị năng điên cuồng tuôn ra! Tam Ca đã nghe thấy tiếng hét của Cố Ninh. Hình tượng mạnh mẽ mà Cố Ninh thường thiết lập đã có tác dụng lớn khiến Tam Ca gần như là không chút do dự lui nhanh về phía sau! Chỉ trong nháy mắt, tại nơi anh vừa đứng, mấy cây dây leo có đầu nhọn hoắt giống như mấy cây trúc xanh vô cùng mạnh mẽ lao thẳng lên những con tang thi đang bổ nhào xuống từ trên không trung!
Phốc – Âm thanh bị thứ sắc bén xuyên qua vang lên! Tiếp theo là tiếng hét thảm của đám tang thi biến dị!
Toàn bộ bụng và ngực của nó đều bị dây leo xuyên thủng, đầu dây leo đâm thẳng vào trần nhà, máu của nó chảy xuống dây leo, cơ thể cũng từ từ rơi xuống. Hạ xuống một phần thì nó hét thê thảm hơn một phần. Ba con còn lại đều hét lên, nhưng ngoài sự tức giận còn có thêm một chút sợ hãi.
Cố Ninh cầm dao bước tới, không chút do dự vung dao chém đứt đầu của tang thi biến dị. Gan bàn tay của cô hơi tê dại nhưng lại càng cầm chặt con dao hơn. Kế tiếp giải quyết hai con còn lại sẽ dễ dàng hơn.
Sau khi còn lại hai con tang thi, Cố Ninh giao chúng cho Trình Minh và những người khác. Sau đó lên tầng ba tìm nhóm người Cổ đạo trưởng. Mới vừa đi được nửa đường thì thấy Phương Pháp cõng Trương Tiểu Bạch trên lưng còn Cổ đạo trưởng đi theo sau, trên mặt có một vết máu.
“Trương Tiểu Bạch sao rồi?” Trương Minh và những người khác giải quyết xong hai con tang thi cũng lập tức tập trung xung quanh.
Lúc này Trương Tiểu Bạch đã được ăn tinh hạch rồi, nhưng hắn vẫn yếu ớt nằm ở sau lưng Phương Pháp, sắc mặt có chút tái xanh.
Cố Ninh thấy anh trông rất khó chịu, sợ anh có chuyện ngoài ý muốn liền tiến lên một bước chuẩn bị giúp anh chữa hết. Nhưng Trương Tiểu Bạch lại tránh sang một bên, khàn giọng nói: “Anh từ từ sẽ khỏi thôi, đừng lãng phí…”
Cố Ninh sững sờ một lúc, sau đó nắm chặt lấy cổ tay Trương Tiểu Bạch. Không hiểu sao Cố Ninh thà rằng dị năng trong cơ thể mình cạn kiệt còn hơn để anh thế này. Dị năng hệ chữa trị thăm dò truyền vào, không lâu sau sắc mặt xanh xám của Trương Tiểu Bạch đã phai đi rất nhiều, nhưng vẫn có chút tái nhợt.
Cố Ninh rút tay về rồi nói: “Tôi lên một chút. Mọi người ở chỗ này chờ tôi.”
Sau đó cô chạy chậm lên tầng ba.
Trong lối đi nhỏ thấy được cái xác của tang thi biến dị. Trên người nó bị đâm bằng một loạt phiến băng, đầu còn bị một phiến băng đâm xuyên qua, tinh thạch đã bị lấy đi, đuôi thì bị nhét ra chỗ khác. Cố Ninh đi tới một căn phòng bệnh cầm khăn trải giường xé thành mấy mảnh. Sau đó đi tới cái đuôi dùng dao cắt phần sắc nhất ở bằng đầu ngón tay rồi dùng vải quấn vài vòng.
Sau khi đi xuống, Tam Ca và những người khác đã moi tinh thạch của năm con tang thi biến dị ra. Cố Ninh tiến lên cắt cái đuôi của bọn chúng và dùng vải quấn thành từng bọc cho vào không gian.
Những người khác chú ý hành động kì lạ của Cố Ninh, Phương Pháp hỏi: “Cố Ninh, những thứ này độc như vậy em lấy chúng làm gì?”
“Em không biết nhưng có lẽ nó sẽ có ích trong tương lai.” Bây giờ họ đang ở tầng hai, Cố Ninh cũng chuyển mọi thứ có thể sử dụng được ở đây vào không gian, sau đó nhìn xung quanh và nói: “Đi thôi.”
Những người khác đang chờ đợi những lời này của Cố Ninh. Họ thực sự là bị những con tang thi biến dị này doạ sợ rồi. Cũng may Trương Tiểu Bạch chỉ bị thương không đáng lo tới tính mạng, những người khác cũng chỉ bị tiêu hao nhiều dị năng mà thôi. So ra thì ngược lại là Cố Ninh là người phải trả giá lớn nhất.
Nhóm chín người xuống lầu không thèm nhìn lại, chạy một mạch ra khỏi bệnh viện, không chậm trễ nữa mà lái xe thẳng về nhà.
Trên đường đi, Cố Ninh kiểm tra lại chiến lợi phẩm lần này. Ngoài những loại thuốc có tác dụng lớn và các thiết bị y tế khác nhau, còn có sáu viên tinh hạch của tang thi biến dị cộng thêm tinh thạch của tang thi biến dị lần trước nữa, tổng cộng có bảy viên. Có thể nói là thu hoạch rất nhiều rồi. Hơn nữa trong tình huống nguy hiểm như vậy mà chỉ có Trương Tiểu Bạch bị thương cũng đã là may mắn.
Đi được nửa đường lại gặp những người được họ giúp đưa đến, đang bị hai con tang thi tiến hoá đuổi chạy, khi nhìn thấy chiếc xe chạy qua liền mừng rỡ vội chạy tới hô to cứu mạng.
Tam Ca vừa ý hai viên tinh thạch của tang thi tiến hóa sơ cấp nên dừng xe, giết hai con tang thi và rất tự nhiên lấy đi tinh thạch.
“Này! Chờ đã! Đây là những con tang thi này chúng tôi dẫn tới mà. Dù sao cũng phải chia cho chúng tôi một nửa chứ?” Một người đàn ông trong đó không phục nói.
Không đợi Tam Ca nói gì, người trước đó đã tiếp xúc với Tam Ca lôi người kia lại, cau mày nói: “Hoàng Bân, anh làm gì vậy, họ đưa chúng ta đến đây và vừa rồi còn cứu mạng chúng ta đấy. “
Người đàn ông tên Hoàng Bân tự tin nói: “Chung Thư Quân, chúng ta lúc tới cũng không phải là miễn phí. Hơn nữa đây là những con tang thi chúng ta dẫn tới chuẩn bị giết. Chúng ta muốn một viên chẳng lẽ cũng là quá đáng sao?”
“Quên đi, Hoàng Bân.” Cô gái duy nhất trong đội cũng nói.
“Không phải việc của mày! Mày có quyền nói chuyện sao?” Hoàng Bân vừa trừng mắt vừa hung ác nói với cô bé.
Vẻ mặt cô bé hiện lên vẻ tức giận nhưng cũng không nói nữa.
Tam Ca mặc kệ, đào tinh thạch bỏ vào túi, xoay người đi về phía ô tô.
Hoàng Bân vội chạy lại gần và mắng: “Con bà nói! Mày bị điếc à?! Tao bảo là để lại một viên!”
Tam Ca không quay đầu lại, nhưng phía sau anh ta đã có một hàng gai đất đâm lên! Xoạt! Xoạt! Xoạt! Vừa vặn chắn phía trước người được gọi là Hoàng Bân kia. Nếu anh ta bước thêm một bước chỉ sợ chân đã bị thứ đó đâm xuyên rồi.
Hoàng Bân bị hàng gai đất này xuất hiện bất ngờ mà sợ đến ngã nhào ra đất, sắc mặt trắng bạch. Bởi vì lúc trước Tam Ca đồng ý để họ dùng một cái bánh mì để lên xe nên cho là Tam ca dễ đối phó.
Người tên Chung Thư Quân nhìn chiếc xe quân đội nghênh ngang rời đi, lập tức cau mày nói với Hoàng Bân: “Hoàng Bân, lần sau cậu còn như vậy, tôi và cậu mỗi người một ngả.”
Vẻ mặt của Hoàng Bân xấu hổ không còn hung hăng như lúc trước nữa.
Chung Thư Quân nhìn chiếc xe tải quân đội dần biến mất trong tầm mắt. Trong lòng không khỏi chậm rãi nắm chặt lấy tinh thạch trong túi. Chỉ cần cậu ăn được viên tinh thạch này thì sẽ mạnh mẽ như bọn họ sao…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT