Hoảng loạn trong chốc lát sau đó đội Tam Liên vô cùng bình tĩnh xông lên tấn công, tạm thời ngăn được tang thi đầu to tàn sát bừa bãi, những người khác cũng dần dẫn khôi phục được bình tĩnh, có điều khi nhìn thấy trên mặt đất rải rác những thi thể không đầu trong lòng vẫn cảm thấy lạnh lẽo.
Trong hai phút ngắn ngủi, dị năng giả chết đi nhiều nhất cũng phải tám người, bảy cái đầu của bảy thi thể hiện tại đang đang nằm trên mặt đất, trừ đội Trương Ký không chạy đến bên kia tránh mưa, các tiểu đội dị năng giả khác đều ít nhiều có tổn hại, tang thi mà Cố Ninh giết kia cũng chỉ tính là một con nhỏ so với rất nhiều tang thi ngoài kia, một con tương đối yếu trong đám đó.
Thấy tang thi biến dị đã tạm thời bị kiềm chế, Cố Ninh xoay người khom lưng đào tinh hạch lên, sau đó duỗi tay lau một phen nước mưa trên mặt, xong xuôi cô nắm thanh trường đao ở trong mưa vọt tới hướng một con tang thi khác.
Giọt nước theo từng bước chân cô mà bắn lên, tay phải Cố Ninh giơ đao xông đến, tránh lưỡi tang thi, cả người cô rất nhanh, lưỡi dao chuẩn xác chém xuống không một thao tác dư thừa, bởi vì cái đầu quá to làm cho chiếc cổ của nó phá lệ trở nên nhỏ bé, chỉ cần dùng sức đã lập tức chặt một vết sâu xuyên qua nó.
Một cái đầu lớn từ cổ lăn xuống dưới, bang một tiếng rơi vào trong vũng nước, khiến cho một mảng bọt nước bắn lên, một vũng nước sau đó đã bị nhiễm đỏ.
Có người hướng mắt quan sát theo bị cảnh này làm cho hoảng sợ!
Tang thi đầu to này thoạt nhìn đáng sợ, trên thực tế sức chiến đấu còn thua xa tang thi xúc tua mà bọn Cố Ninh gặp ở cái bệnh viện kia, tang thi đuôi dài đó quá khó giải quyết.
Ngay từ đầu bị dọa sợ khiến trận tuyến hỗn loạn vậy nên mới tổn thất nhiều dị năng giả như vậy, hơn nữa những người bị tang thi tiến hóa cắn không lâu kia không có nhiều kinh nghiệm thực chiến, vừa nhìn thấy tang thi đầu to lập tức bị dọa đến mức hai chân nhũn ra hoàn toàn quên chính bọn họ là dị năng giả.
Con tang thi cuối cùng bị mấy người vây quanh giải quyết, giống như sợ người khác cướp mất, người tiểu độ Việt Châu rất nhanh đào tinh hạch ra, sau đó lập tức cất giấu đi.
Bất quá đội Tam Liên đã thu được bốn viên tinh hạch biến dị, trong đó có ba viên lấy từ tang thi của Cố Ninh. Tiểu đội Trương Ký thu được hai viên, bên khác ba tiểu đội còn lại mỗi đội thu được một viên, chỉ có tiểu đội Thanh Thụ là không có thu hoạch.
Tam Ca lau nước mưa trên mặt, nhìn những thi thể chỉ còn cái cổ trắng bệch trên đất, sắc mặt ngưng trọng, ngay cả bóng dáng phi cơ trực thăng cũng chưa nhìn được nhưng đã tổn thất tám người.
“Các anh đều không việc gì đi?” Giả đạo trưởng kiểm kê lại số lượng, lúc sau kiểm tra xong thất không thiếu ai mới nhẹ nhàng thở ra.
Mặt khác dị năng tiểu đội lúc này cũng bắt đầu kiểm kê nhân số, trừ bỏ tiểu đội của Tam Liên cùng Trương Ký, các tiểu đội đều đã có người chết, tiểu đội Thanh Thụ có đội trưởng là Lương Nhạc sắc mặt trắng bệch, đội bọn họ đã mất ba cô gái, những người còn lại nhìn thi thể những người kia chỉ có im lặng lau nước mắt.
Tam Ca nhìn qua, kêu Phương Pháp, Trình Minh cùng Trương Tiểu Bạch và mấy người đàn ông khác đem tất cả thi thể di chuyển sang một nơi khô ráo, sau đó Hoàng Mộng Dao tạo ra quả cầu lửa thiêu đốt mọi thứ.
Vừa rồi trong trần chiến, Hướng Hứa dùng tinh thần lực nghiêm túc quan sát toàn bộ khu vực, kịp thời ra tay cứu giúp đồng đội lúc gặp nguy hiểm nên cần tập trung tinh thần rất lớn, không còn để ý đến chuyện che mưa, khiến mọi người đều bị nước xối đến ướt nhẹp.
Khi đó còn không cảm thấy, lúc này mới cảm giác được cả người rét run. Thân thể khác lạ.
Hướng Hứa xác định phương hướng an toàn, sau đó tìm một căn hộ có rất nhiều phòng trống rồi đi vào, Cố Ninh lấy 50 bộ quần áo từ trong không gian ra, đưa cho tất cả dị năng giả, thay quần áo xong liền cảm giác như thân thể khoan khoái khỏe khoắn hơn rất nhiều, vừa thoát khỏi hiểm cảnh cho nên việc tâm lý nảy sinh e ngại là không thể tránh khỏi.
“Bên tôi đã chết mất ba dị năng giả.” Sắc mặt Lương Nhạc đội trưởng của tiểu đội Thanh Thụ vẫn trắng bệch, chần chừ phát biểu ra suy nghĩ của chính mình: “Tôi không muốn tiếp tục mạo hiểm.” Đội ngũ các cô vốn cũng chỉ có mười người, bây giờ đã chết ba, lúc này có thể hình dung ra tâm trạng của cô, đưa ra quyết định như vậy xét về đạo đức cũng có thể hiểu được.
Nghe cô gái phát biểu, ba tiểu đội có người chết kia lộ ra thần sắc suy tư, nhìn dáng vẻ đều hiện lên tâm tư muốn rời khỏi đây.
“Các cô suy xét rõ ràng. Tuy bây giờ bên các người tổn thất ba dị năng giả, nhưng thù lao kia cũng không hề ít. Nếu lần này xong việc, không phải là bên các cô sẽ nhiều thêm 150 cân gạo thù lao sao. Muốn rời đi hay không các cô cẩn thận suy nghĩ cho tốt.” Trương Ký nặng nề nói.
Lời này tuy rằng nói ra máu lạnh một chút, nhưng sự thật lại chính là như vậy. Những người đó đã chết, nhưng thù lao như cũ sẽ lưu lại trong đội.
Những người đó trên mặt biểu tình có hơi đổi, ngay cả người đầu tiên kiên định phải đi là tiểu đội Thanh Thụ cũng vì lời này mà do dự một phen, có người châm chọc nói: “Hai đội các người một người cũng chưa chết, thu tinh hạch cũng là nhiều nhất. Đương nhiên có thể nói như vậy.”
Sắc mặt Trương Tiểu Bạch trầm xuống, cậu không chịu yếu thế, lập tức mỉa mai nói: “Các người tự mình rời khỏi đội ngũ tránh mưa nên mới có tổn thất lớn như thế. Nếu không phải chúng tôi đến, người chết bên các người thậm chí còn có thể nhiều hơn! Còn về tinh hạch nhiều hay ít đều nhờ bản lĩnh của chúng tôi, không ai ngăn các người xông lên giết tang thi cả.”
Người nọ lập tức bị nghẹn họng không thể đáp trả, chỉ là sắc mặt âm tình bất định.
Giả đạo trưởng thấy vẻ mặt bọn họ đang do dự không ngừng, vội nói: “Các vị, các vị, thư thả nghe bần đạo nói một câu. Bây giờ chúng ta cách địa điểm phi cơ rơi xuống không xa, nói không chừng chỉ đi vài bước là sẽ có một đống vật tư đến tay. Nếu lúc này các vị quay về ngay cả một đồ vật cũng không có, không phải là mất nhiều hơn được sao. Còn chưa kể đến, vừa mới ở bên kia có rất nhiều tang thi lợi hại xông đến, các người vòng trở về cũng không thể xác định được. Không bằng tiếp tục theo đại đội an toàn hơn.”
Ở bên khác, sắc mặt mấy tiểu đội trưởng vẫn âm tình bất định, sau đó nghe thấy Viên Qua của tiểu đội Sinh Tồn nói: “Giả đạo trưởng nói rất đúng, nếu giờ quay về cũng không còn mặt mũi. Vào cũng vào rồi, vậy cứ một đường mà đi đi.” Trong đội anh ta đa số là nam nữ tuổi còn trẻ, nghe vậy liền phụ họa theo.
Lưu lại cũng chỉ còn ba tiểu đội.
Tiểu đội Dạ Ưng, tiểu đội Việt Châu, tiểu đội Thanh Thụ vẫn có chút do dự.
Cố Ninh nhìn thoáng qua bên ngoài mưa rơi càng lúc càng lớn, nhíu mày lạnh băng nói: “Chúng ta đi thôi.” Sau đó liền đi đầu từ trong căn hộ ra ngoài, những người khác đội Tam Liên cũng không chút do dự đuổi kịp.
Cảnh tưởng Cố Ninh cầm đao giết chết ba con tang thi đầu to vẫn còn hiện ra rõ ràng trước mắt, cho dù bản thân họ là dị năng giả cũng không thể giống như Cố Ninh sạch sẽ, lưu loát giết chết ba con. Cố Ninh trầm mặc lại ít lời, hình tượng sau đó lập tức thành lạnh lùng, lãnh đạm.
Đội trưởng hai đội Dạ Ưng cùng Việt Châu liếc nhau, không tiếp tục do dự, vội vàng cất bước đuổi theo.
Cũng chỉ còn lại một tiểu đội Thanh Thụ vẫn do dự không di chuyển, có điều còn duy nhất đội cô, hơn nữa thực lực so ra cũng là yếu nhất, nào còn có thể có lựa chọn khác, chỉ có thể bị động tiếp tục đi theo đội ngũ.
Trên đỉnh đầu, nước mưa rơi xuống không ngừng ảnh hưởng đến tinh thần của mọi người, tinh thần cũng vì đó mà đi xuống, chỉ còn lại tiếng bước chân nặng nề không ngừng vang lên trên mặt nước.
Bên phía Trương Ký, thỉnh thoảng anh ta sẽ dùng ánh mắt phức tạp nhìn sang, Cố Ninh không phát hiện ra.
Đội ngũ trầm mặc tiến lên, càng đến gần mục tiêu, không khí càng nặng nề. Khắp ngõ lớn nhỏ từ phố xuất hiện tang thi chạy sang bên này, bốn phương tám hướng càng ngày càng nhiều, ngay cả Cố Ninh cũng biểu tình ngưng trọng. Kim mộc thủy hỏa thổ còn có cả phong lôi và băng lạnh, ba loại dị năng công kích đan chéo nhau, hợp thành một đạo công kích, nghiền áp bất luận là tang thi thường hay tang thi tiến hóa, hiện tại đã không còn người nghĩ tới lấy dị năng làm ra đại chiêu này, rốt cuộc cũng không thể, khả năng dùng cũng không quá khả quan. Theo từng đợt tiếng gào đáng sợ của tang thi vang lên, đội ngũ gian nan tiếp tục gia tăng chiến đấu cùng phòng ngự.
Rốt cuộc cũng tới địa điểm chủ nhiệm Chung cung cấp, cái kia chỉ trong phạm vi 500 mét nữa thôi.
Từ đây có thể nhìn thấy rõ một toàn kiến trúc cao tầng rất lớn cao hơn bốn mươi tầng, là một khách sạn 5 sao.
Phi cơ đã bị rơi tại đây! Cố Ninh vội ôm lấy Hướng Hứa né sang một bên, tránh khỏi móng vuốt kia, những người khác cũng đều né thoát khỏi móng vuốt, Cố Ninh đem Hướng Hứa để lên chỗ ngồi bên cạnh nắm chặt, sau đó cô quỳ gối rút dao từ bên hông ra, chém về phía móng vuốt kia!
Choang! Vang lên một tiếng! Cố Ninh vung đao chém xung phạm vi 500 mét xung quanh khách sạn. Bọn họ liếc mắt liền nhìn thấy trước sảnh khách sản có cái giá phi cơ trực thăng nằm một đống trên bồn hoa, nguyên bản đội ngũ đang trầm lắng lập tức chấn động, tất cả đều hướng bên đó chạy qua.
Thời điểm phi cơ trực thành này cưỡng chế hạ cánh không biết có phải do không chọn tốt địa phương nên gặp công kích hay không, thân máy nơi nều đều như rải rác như cánh hoa, mặt trên cánh quạt cũng chỉ còn lại một cánh tàn, mấy cánh còn lại rơi xuống cách đó khoảng 30, 40 mét, toàn bộ thân máy đều bị lật nghiêng nằm trên bồn hoa.
Bên trong có một thi thể của nam nhân không biết bị vật gì cứa một đoạn qua thắt lưng, nửa thân dưới vẫn ngồi trên ghế ngồi, nửa còn lại thì nằm nhoài ra bên ngoài, chỉ có mấy đoạn ruột treo lủng lẳng ở giữa nối liền hai phần thân, có thể nhìn được nửa bên mặt của hắn, người này đại khái khoảng 30 tuổi, toàn bộ thi thể đều thảm không nỡ nhìn.
Phương Pháp áp chế khó chịu, chui vào thân máy bắt đầu cẩn thận tìm kiếm đồ vật.
Tìm gần nửa giờ, lại đổi sang hai người khác đi vào cẩn thận kiểm tra một lần nữa, tất cả đều không phát hiện ra thứ gì giống lời như chủ nhiệm Chung, không hề có cái rương nào, ngay cả một cái văn kiện cũng không.
Chỉ có duy nhất thi thể người chết này.
Hai giá phi cơ trực thăng, bọn họ cũng đã soát một trận nhưng trên giá phi cơ này cũng không tìm thấy tư liệu vắc-xin phòng bệnh kia, mà chính là ở hai chiếc phi cơ đều như nhau không có gì.
Hướng Hứa cùng Trương Ký hai người dị năng hệ tinh thần đồng thời phát ra tinh thần lực bắt đầu kiểm tra một lần nữa trên hai chiếc phi cơ rơi xuống.
Theo hướng bọn họ đi tới lại có thêm một đàn tang thi xuất hiện.
Cố Ninh cầm đao bước lên phía trước một bước, dưới chân đột nhiên dẫm phải một thứ gì đó, cô theo bản năng dịch chân cúi đầu nhìn thoáng qua, sau đó liền thấy một huy hiệu năm sao đỏ lẳng lặng nằm phía dưới.
Cô liếc mắt lập tức nhận ra, đây chẳng phải là huy hiệu của Lữ đoàn Năm sao hay sao.
Có điều huy hiệu năm sao chỉ có duy nhất đội mạnh nhất mới có tư cách sở hữu…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT