Lúc Vương Thủ Thành đi đến căn nhà kia, trông cỏ vẻ mặt xám mày tro.
Trương Phán Hòa thấy Vương Thủ Thành đã đến, ra vẻ hoảng sợ nói: “Chú Vương? Chú Dương của tôi đâu?”
“Tôi không biết, tôi đến tìm hai người kia, bọn họ còn ở nhà không?” Vương Thủ Thành xụ cái mặt già, trong lòng ngực còn ôm theo một cái bao.
Đây chính là toàn bộ của cải của ông ta đó!
“Hả, còn ở đây, tôi dẫn ông đi gặp bọn họ.” Trương Phán Hòa nói, dẫn Vương Thủ Thành đi vào phòng.
Hai người ở trong phòng, người họ Ngưu nhìn thấy ông ta đi vào, cũng không sốt ruột.
Anh ta chỉ nhìn thoáng qua ông ta, sau đó nói chuyện phiếm với người họ Chu ở bên cạnh: “Lão Chu, lần này chúng ta đi về, tôi phải ăn một bữa ngon mới được. Đúng rồi, chuyện nhà cửa của anh thế nào rồi? Tôi kể anh nghe, vợ tôi ngày nào cũng đều kiếm chuyện. Phiền chết đi được, chuyến đi lần này coi như cũng đáng. Đáng tiếc là người hơi ít. Một cái huyện to như thế, sao chỉ có một kẻ xui xẻo thôi nhỉ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play