“Sao nào? Đồ ăn này còn chưa bịt được miệng của chú đúng không? Chú mau ăn cơm đi, cha mẹ mình không thích giúp người khác, nhưng chú Dương lại không biết. Chú Dương cũng coi như một trong số những người bạn ít ỏi của cha trong thôn Hạ Hà, ở trước ông ấy, cha cũng giả vờ rất là giỏi. Còn chuyện nhà ai bị mất con đó hả? Dù sao không phải nhà mình là được rồi.”
Vương Thanh Phú không muốn nghe Vương Thanh Kỳ nói nhảm, trong lòng anh ta có chút dự cảm.
Anh ta cứ có cảm giác chuyện này… Có lẽ có liên quan đến anh cả.
Dù sao thì thái độ của cha mẹ đối với anh cả khác hoàn toàn với thái độ đối xử với bọn họ.
Nhưng mà anh ta không suy nghĩ đến chuyện này, nếu anh cả thật sự không phải con nhà bọn họ, lại có được cha mẹ ruột cực kỳ lợi hại. Vậy không phải cuộc sống của anh cả sẽ tốt hơn bọn họ sao? Dựa vào cái gì chứ, bọn họ đều lớn lên cùng nhau mà.
Thậm chí từ khi còn nhỏ, mọi thứ của anh cả đều phải nhường cho anh ta.
Một người từ nhỏ đến lớn đều không bằng anh ta, cả đời này cũng nên như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play