“Thím hai à, thím cũng lớn rồi, chắc không đến mức muốn ăn chùa kẹo của tôi đúng không? Kẹo này tôi và anh cả của thím cũng không nỡ ăn, mỗi ngày đều tiết kiệm cho bọn nhỏ ăn. Cuộc sống của thím và chú hai lại sung sướng hơn tôi và anh cả thím nhiều lắm đó. Sao lại không nỡ tiết kiệm chút tiền mua kẹo cho con ăn vậy?”
Bạch Tú Tú trào phúng hỏi lại cô ta.
Mặt mày Lưu Tiểu Nga đỏ bừng: “Kẹo, kẹo đắt lắm…”
“Đúng vậy, thím cũng biết đắt à. Nó đắt như thế, đến cả thím cũng không nỡ mua, lại mở miệng xin của tôi? Vậy nếu tôi không nỡ bỏ tiền ra mua có phải cũng có thể đi xin thím một chút không? Đúng là điên!” Bạch Tú Tú ôm hai đứa nhỏ vào phòng.
Bạch Tú Tú cãi nhau vài câu với Lưu Tiểu Nga, để hai đứa nhỏ vào phòng, hiện tại bọn nhỏ đều rất yên lặng.
Nguyệt Nguyệt ngoan ngoãn ngồi trên giường đất, không nói tiếng nào.
Bạch Tú Tú cầm kẹo đi ra ngoài, thấy cô bé như thế, có chút khó hiểu nói: “Con làm sao thế?”
“Mẹ ơi, có phải con làm sai rồi không? Con xin kẹo với mẹ ở bên ngoài, thím hai mới cãi nhau với mẹ…” Nguyệt Nguyệt có chút lo lắng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play