“Không ở lại ăn cơm sao?” Bà Ngụy còn chuẩn bị mang lên cho Hạ Minh một phần nhưng lại thấy Hạ Minh muốn rời đi thì vô cùng kinh ngạc.
“Không ăn, cháu phải mau chóng về nhà.” Hạ Minh nói xong thì lập tức chạy đi.
Cậu ta phải mau về nhà, sớm nói chuyện này với người nhà, không thể để Hạ Thiên lại học theo mấy trò của chú ba.
“Hạ Minh, tốt nhất là nên đến nhà Hạ Thiên xem thử.” Vương Thanh Hòa ôn hòa nhắc nhở một câu.
“Đứa nhỏ này, sao lại chạy nhanh như vậy?” Bà Ngụy thấy Hạ Minh hận không thể mượn thêm hai cái chân chạy ra ngoài, trông vô cùng buồn cười.
“Chắc là lo lắng cho người nhà.” Vương Thanh Hòa chậm rãi trả lời, ngữ khí vẫn như thường ngày, không thể nhận ra cảm xúc của anh đang như thế nào.
“Mẹ, hai ngày nữa chúng ta phải về huyện, đồ đạc đã thu dọn xong chưa? Chờ hai ngày này Thanh Hòa làm quen với nhà máy mới là chúng ta sẽ quay về.” Bạch Tú Tú không nhắc lại chuyện của Hạ Minh, chỉ hỏi mẹ cô chuyện về huyện sắp tới. Quả nhiên Bà Ngụy nghe vậy thì cũng không nhắc tới Hạ Minh nữa: “Vậy để mẹ chuẩn bị một chút, mẹ còn phải chuẩn bị quà cho thím Kim Hoa nữa, cả mấy người quen trong thôn lúc trước, cũng phải đến thăm. Đúng rồi, cả chủ nhiệm Uông của con nữa, chúng ta cũng nên tặng một ít đồ qua đó. Chờ ăn cơm chiều xong mẹ sẽ chuẩn bị ngay!” Bà Ngụy cảm thấy một chút thời gian này căn bản là không đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT