Hạ Tuệ Tuệ âm thầm nhéo mình một phen, hốc mắt lập tức đỏ lên: “Anh xem hai ngày nay chúng ta đã chịu tội bao nhiêu rồi? Em là người thô ráp, bình thường ở nhà cũng phải làm việc, quen rồi nên cũng chẳng sao, nhưng anh không giống như vậy, lúc trước anh ở nhà, bà nội xem anh như bảo bối. Bây giờ thì hay rồi, anh cưới em về nhà, bây giờ bà nội không còn thương anh như trước kia. Em còn nghĩ sau khi chúng ta về quê, đối xử tốt với những người ở dưới quê thì sẽ khiến bà nội lau mắt mà nhìn, cũng có thể cứu vãn hình tượng của anh trong lòng bà nội. Kết quả số tiền này lại mất đi như vậy...”
Kỷ Phong nghe vậy thì sửng sốt, không ngờ Hạ Tuệ Tuệ lại đang nghĩ chuyện này. Lúc này những người trên bàn ăn đều nhìn bọn họ, Kỷ Phong cũng có chút ngượng ngùng: “Tuệ Tuệ, anh... thật xin lỗi, anh không phải cố ý. Anh không giữ kỹ tiền, làm hại kế hoạch của em ngâm nước nóng, em tức giận là đúng. Không phải chỉ là ở cùng Hạ Thiên hai ba ngày sao? Không sao đâu, có thể được mà!”
Thái độ của Kỷ Phong đột nhiên chuyển biến khiến cho cả nhà vô cùng ngạc nhiên, Kỷ Phong này cũng thật là dễ lừa nhỉ?
“Kỷ Phong, sau này chúng ta phải sống cho tốt, để bà nội thấy chúng ta không hề chọn sai.” Hạ Tuệ Tuệ nói vô cùng thâm tình khiến Kỷ Phong tâm thần nhộn nhạo, không có gì không hài lòng. Cũng đúng, là do anh ta nghĩ nhiều. Tuệ Tuệ chỉ mới vừa kết hôn với anh ta mà bà nội lại làm quá đáng như vậy, Tuệ Tuệ bất an cũng là chuyện bình thường. Cũng đã kết hôn rồi, bọn họ cũng không thể nào sống không tốt, sẽ khiến cho người khác chế giễu. Kỷ Phong nghĩ vậy thì lập tức tỏ vẻ oai hùng: “Tuệ Tuệ, em yên tâm đi, anh nhất định sẽ bảo vệ em và đứa nhỏ trong bụng, còn có gia đình em nữa!”
Hạ Hữu Đức vốn đang nhìn tới ê răng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bây giờ nghe nói nhà ông ta cũng được lợi thì lập tức vui vẻ.
“Đứa nhỏ này, thật là trọng tình nghĩa. Con đối tốt với Tuệ Tuệ, nhà cha cũng yên tâm. Nếu sau này Hạ Thiên có tiền đồ, nhất định sẽ giúp đỡ hai đứa. Những người khác trong nhà con không có liên quan gì đến nhà cha, nhưng con là con rể của cha. Kỷ Phong à, con kết hôn với Tuệ Tuệ, chúng ta mới thật sự là ân nhân.”
Hạ Hữu Đức vừa nói vừa nhịn đau gắp thịt cho Kỷ Phong: “Nào, ăn nhiều một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play