Nửa mặt trái của Hạ Hữu Đức sưng vù, vành mắt thâm tím có chút hài hước, dáng vẻ ông ta lại núc ních, nhìn kiểu gì cũng không nhịn được cười.
Hạ Hữu Đức thấy hai người kia kinh ngạc như vậy thì biết là do bọn họ nhìn thấy thương tích trên mặt ông ta, ông ta tức khắc lạnh mặt nói: “Nhìn tôi làm gì? Mấy người đúng là một đám phế vật, chuyện gì cũng bắt tôi đi theo, nếu vậy thì tôi tìm mấy người làm chi?”
“Chú Hạ nói gì vậy, cho dù chúng tôi là người làm chuyện này nhưng cũng đâu thể để chú không gánh một chút nguy hiểm nào. Chúng tôi cũng phải tránh sau này chú đẩy hết mọi chuyện lên đầu chúng tôi, hoặc là dùng việc này để uy hiếp, đuổi chúng tôi về quê, như vậy không phải là chúng tôi trắng tay rồi sao? Nhà chúng tôi trước giờ không có truyền thống ngậm bồ hòn làm ngọt.”
Chu Kiều Kiều cười lạnh, bắt đầu phát hết uất ức đã dồn nén ở chỗ Bạch Tú Tú hôm nay lên đầu Hạ Hữu Đức. Hạ Hữu Đức cũng không phải không có nhược điểm như Bạch Tú Tú, ông ta đã bị cô ta nắm thóp. Xung quanh Hạ Hữu Đức này chỉ toàn là cạm bẫy!
Thái độ của Chu Kiều Kiều cũng chính là thái độ của Vương Thanh Kỳ và Vương Thanh Phú. Hạ Hữu Đức thấy dáng vẻ không mấy thân thiện của ba người đối với chuyện này thì vô cùng nóng nảy.
“Mấy người nói vậy là có ý gì?”
Ông ta cảnh giác nhìn một đám người, không phải bọn họ muốn quẳng gánh giữa đường đó chứ?” Vừa nãy trên đường đi, tên khốn Vương Thanh Phú cứ liên tục nhắc nhở ông ta, đến bây giờ ông ta cũng không rõ rốt cuộc là chuyện như thế nào..
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT