“Anh cả, nếu không phải bất đắc dĩ thì sao em phải làm như vậy? Là đứa cháu trai này không muốn buông tha em. Hiện tại Vương Thủ Thành đã vào tủ, không còn ai áp chế nhà họ Vương, đây không phải là để bọn họ tùy tiện bắt chẹt em sao? Rõ ràng là không muốn em được sống yên mà! Nếu không thì tại sao lại trùng hợp như vậy? Lúc em đưa bọn họ tới nhận công tác thời vụ, lại vừa vặn bị cả Hạ Minh và Vương Thanh Hòa trông thấy? Rõ ràng là nó cố ý lợi dụng Hạ Minh!” Hạ Hữu Đức vừa khóc vừa lau nước mắt.
Hạ Chí Phi cũng vô cùng khiếp sợ, này... có thể sao? Chuyện này? Đừng nói là Hạ Chí Phi chấn kinh, ngay cả Hạ Toàn cũng khiếp sợ, thật hay giả vậy? Sao lại nói như thật thế kia! Nếu không phải là ông ta đưa người nhà họ Vương tới đây thì ông ta đã tin rồi!
“Không có đâu! Anh cả sẽ không lợi dụng cháu, sao chú ba lại xấu xa như vậy?” Hạ Minh bị Hạ Hữu Đức chọc cho tức giận.
“Hạ Minh, cháu mới bao lớn chứ? Cháu thì biết gì? Anh cả của cháu ỷ vào việc cháu coi trọng tình thân, cố ý diễn cho cháu xem! Nếu không thì làm sao lại trùng hợp như vậy? Nó chính là cố ý, muốn khiến cha cháu hết hy vọng với nhà chú, tống chú vào tù, như vậy thì nó mới không còn ấm ức. Nó hận chú!” Hạ Hữu Đức khóc vô cùng thê lương, khó mà khiến người khác không tin.
Tề Nghênh Nghênh cũng bán tín bán nghi, này... thằng cả có bản lĩnh đó sao?
So với Tề Nghênh Nghênh, Hạ Chí Phi càng tin hơn, bởi vì đứa nhỏ kia không chịu gọi ông ta và Nghênh Nghênh là cha mẹ, chứng minh trong lòng nó có oán hận, thằng bé cố ý làm vậy thật sao?
“Cha, cha không tin anh cả sao?” Hạ Minh ngơ ngác hỏi ông ta. Hạ Chí Phi nghe vậy cũng ngây ngẩn cả người. Đúng vậy, sao ông ta lại không tin con trai mình chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play