“Có, Chu Kiều Kiều này thật đúng là thiên tài. Tôi nghĩ cả nửa ngày cũng không rõ tại sao cô ta lại dám đến đây làm việc dưới tình huống bị cô nắm nhiều nhược điểm như vậy, hơn nữa còn muốn gây sự với cô. Cô có thấy thái độ của chủ nhiệm khi nãy không, rõ ràng đã nhìn ra Chu Kiều Kiều này không phải người an phận. Tôi thấy sau này cô ta không dám giở trò nữa đâu.” Vương Quỳnh cười ra nước mắt.
Bạch Tú Tú nhớ tới hành động của Chu Kiều Kiều cũng cảm thấy buồn cười.
Nhưng nếu Vương Quỳnh biết loại thủ đoạn buồn cười này của Chu Kiều Kiều đã thành công không biết bao nhiêu lần, vào đời trước, Chu Kiều Kiều đã dựa vào chút bản lĩnh này mà leo lên đỉnh cao của đời người thì cô ấy sẽ không cười được nữa.
Cô đã đánh Chu Kiều Kiều được một hồi lâu mà cũng không có dấu hiệu gặp xui xẻo, xem ra Chu Kiều Kiều càng xa thôn xóm thì vận khí của cô ta sẽ càng kém, ít nhất là trước khi Chu Kiều Kiều đạt được một thành công gì đó thì cô ta vẫn sẽ như thế này.
“Chỉ là khi nãy nghe mấy người đó nói, tôi thấy cô và chồng cô đúng là xui xẻo nên mới đụng phải nhà họ Vương, quả thật là một đám quỷ hút máu.”
Vương Quỳnh làm việc ở khu phố đã được mấy năm, cũng đã thấy rất nhiều gia đình cực phẩm nên dù Bạch Tú Tú chỉ nói vài lời nhưng cô ấy đã hình dung ra được tình huống của nhà họ Vương.
“Ai nói không phải đâu? Tôi không ngờ cô ta chạy tới tỉnh thành chỉ là vì muốn khiến tôi ngột ngạt.” Bạch Tú Tú thuận miệng nói một câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT