Hạ Toàn và cháu trai Hạ Thiên cùng nhau ra cửa, bọn họ đi chưa được bao xa thì đụng phải người nhà họ Kỷ tới đón dâu khi nãy. Anh chị họ của Kỷ Phong cũng thấy bọn họ, hai bên cũng không nói với nhau tiếng nào, Hạ Thiên và Hạ Toàn bước nhanh hơn, bỏ lại đám người ở phía sau.
“Ngày tháng của Tuệ Tuệ ở nhà họ Kỷ sau này sẽ không yên ổn.” Hạ Toàn có chút cảm khái, nhìn mặt mấy đứa kia không có một chút hảo ý, rõ ràng là ghét bỏ nhà họ Hạ.
“Nhà bọn họ có vẻ không thích Tuệ Tuệ, nhưng cũng chỉ cần Kỷ Phong thích nó, chờ mấy năm nữa ra riêng thì cuộc sống sẽ đỡ hơn.” Hạ Thiên ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng lại mong bọn họ ra riêng trễ một chút. Sau khi ra riêng thì Kỷ Phong chẳng còn là cái đinh gì cả.
“Ừ.” Hạ Toàn cũng chỉ quan tâm cháu gái được tới đó, chuyện ông ta để ý nhất lúc này là đám người nhà họ Vương.
Hạ Thiên nói không phải không có lý, tuy không biết vì sao khi đó cả nhà ông ta nóng đầu nghĩ rằng người nhà họ Vương hữu dụng nhưng bây giờ người đã tới rồi, dù có thể nào thì cũng phải thử xem sao. Không đến mức phải làm bước cuối cùng kia là tốt nhất.
Hai ông cháu chậm rãi về nhà, Hạ Tuệ Tuệ cùng Kỷ Phong đi trước đã về tới đại viện. Lúc này nhà nhà đã đóng cửa đi ngủ, gần như không có ai ra sân nên dọc đường đi bọn họ chẳng gặp ai cả.
Hạ Tuệ Tuệ hụt hẫng trong lòng: “Nhà anh cố ý rước dâu buổi tối có phải là do không muốn người khác thấy tôi, sợ mất mặt đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT