“Hừ, nhà họ không có gan chạy, nếu bọn họ dám chạy thì cha sẽ đưa em gái con đến đó náo loạn, cùng lắm là đôi bên đều mất mặt, không ai chiếm được chỗ tốt.” Hạ Hữu Đức nghĩ đến thái độ nói gì nghe nấy của bà Kỷ ngày hôm nay thì lại thấy vui vẻ, ông ta thấy sắc mặt khó coi của Hạ Thiên thì biết đứa con trai này sợ thanh danh bị ảnh hưởng nên cũng khiêm tốn lại: “Yên tâm đi, Kỷ Phong thật sự yêu em gái con, bằng không sẽ không ở cùng với con bé. Chuyện kết hôn hai nhà đã hẹn rồi, trong vòng ba ngày phải tỏ thái độ cho cha biết. Cha tính để Tuệ Tuệ xin nghỉ ở nhà trong ba ngày này, đây là chuyện trọng đại của đời nó.” Hạ Hữu Đức nói như vậy khiến Hạ Thiên an tâm hơn một chút.
Hạ Thiên nhìn em gái ngồi trên giường đất, nín nhịn sự khó chịu cúi đầu xin lỗi: “Tuệ Tuệ, anh trai xin lỗi, là anh trai quá sốt ruột. Em xảy ra chuyện như vậy, mất mặt là việc nhỏ, nửa đời sau của em mới là việc lớn cho nên mới tức giận như thế, em đừng trách anh. Em yên tâm, sau này em gả cho Kỷ Phong, nếu cậu ta bắt nạt em thì anh trai sẽ chống lưng cho em.” Hạ Thiên biết đứa em gái này để ý chuyện gì nhất, anh ta nhẹ nhàng khuyên bảo Hạ Tuệ Tuệ.
Hạ Tuệ Tuệ nghe nhắc đến chuyện chống lưng thì cũng nương theo bậc thang đó trèo xuống.
“Anh đừng nói nữa, em biết anh tốt với em, em cũng không tức giận. Chỉ là nghĩ tới chuyện sau này, trong lòng em lại bất an.” Hạ Tuệ Tuệ nói xong thì không nhịn được bật khóc.
Vốn là một kế hoạch rất tốt nhưng lại hỏng ngay phút cuối cùng. Hôm nay cô ta cũng không muốn ngủ với Kỷ Phong ở nhà bác cả nhưng thái độ của Kỷ Phong đối với Hạ Vi gần đây khiến cô ta bất an. Cô ta không muốn từ chối Kỷ Phong, khiến anh ta mất hứng, kết quả lại xảy ra chuyện lớn như vậy. Nhà này sẽ không cho cô ta bao nhiêu của hồi môn, thậm chí là không có một xu nào, lại còn đòi nhà Kỷ Phong đưa sính lễ tới. Nhà Kỷ Phong vì chuyện này mà mất mặt, còn phải bồi thường cho Hạ Vi một ngàn đồng nên càng không thể bỏ ra nhiều tiền cho cô ta. Sau khi kết hôn với Kỷ Phong, Kỷ Phong lại là tên chơi bời lêu lổng, cho dù có tìm được việc thì cũng sẽ không chuyên tâm mà làm, cô ta muốn lấy lòng bà cụ nhà đó cũng không được, bà Kỷ chỉ hận không thể bóp chết cô ta. Người nhà họ Kỷ cũng ghét bỏ cô ta, cuộc sống sau này phải sống như thế nào? Cũng đâu thể nào trông chờ vào công tác của cô ta? Hoặc là trông chờ Kỷ Phong ra mặt đòi tiền nhà anh ta, nếu một ngày nào đó Kỷ Phong bỏ gánh thì chỉ còn lại một mình cô ta nuôi cả gia đình, nghĩ thôi là đã thấy tuyệt vọng.
Hạ Vi cũng thật là, không phải Kỷ Phong chỉ ngủ cùng cô ta thôi sao? Ngủ rồi thì không phải là Kỷ Phong nữa à? Không thể tiếp tục kết hôn với Kỷ Phong sao? Hạ Tuệ Tuệ không nhịn được oán trách Hạ Vi.
Thấy em gái khóc thành như vậy, Hạ Thiên cũng có chút đau lòng: “Tuệ Tuệ, đang yên đang lành sao lại khóc? Không phải anh đã xin lỗi rồi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT