“Cô câm miệng, cái gì gọi là thân cận? Đứa nào không phải là con ruột của cô? Cô tìm đứa nhỏ kia về không phải vì đám trẻ ở nhà không biết cố gắng sao? Cô muốn tìm đứa nhỏ đã bị thất lạc về, hy vọng nó là một đứa biết ganh đua. Tại sao cô không nghĩ nếu nó là một đứa tài giỏi, cô không đối xử tốt với nó thì nó sẽ đối xử tốt với mấy đứa con còn lại của cô sao? Đó là con người, không phải rối gỗ trong tay cô. Từ trước đến giờ... tôi và mẹ cô có từng bạc đãi cô không? Mấy đứa nhỏ trong nhà, có đứa nào tôi không xem như lòng bàn tay mà nâng niu? Cô học ở đâu ra cái thói lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt?”
Tề Thế Trung thật là tức chết, thật là mất công cho cái đầu thối nát của con gái, lại có thể nghĩ ra mấy chiêu trò như vậy.
“Mẹ cháu không thành công đó chứ?” Tề Thế Trung nhìn cháu ngoại, cũng không dám chắc chắn.
“Không có, anh cả và chị dâu chờ có lệnh điều động công tác thì mới chịu đến tỉnh thành, hơn nữa lúc trước chị dâu làm việc ở văn phòng khu phố, ở bên đó người ta cũng không tùy tiện tuyển người, những chuyện khác đều bị cha cháu từ chối.” Hạ Vi trước giờ vẫn luôn cảm thấy lời mẹ cô ta nói có gì đó không đúng nhưng lại không tìm được nguyên nhân, dù sao thì mẹ cũng đã nói là muốn tốt cho cô ta và hai anh trai.
Gần đây ấn tượng của Hạ Minh dành cho anh cả và chị dâu tốt hơn ban đầu rất nhiều, hai ngày nay cô ta cũng nhìn hai người bọn họ thuận mắt hơn trước. Có khi cô ta cũng nhớ tới những lời mẹ đã nói lúc trước chỉ là không suy nghĩ cẩn thận xem vấn đề nằm ở đâu, chỉ biết là mẹ không nên đối xử với anh chị cả như vậy. Mãi cho đến bây giờ cô ta mới hiểu, lời của ông ngoại đã mở được nút thắt trong đầu cô ta.
Đúng vậy, không phải là vì mẹ thấy cô ta và hai anh trai không tài giỏi như Hạ Thiên nên mới muốn tìm anh cả về sao? Vất vả lắm mới tìm về được nhưng lại vắt hết óc để chiếm lợi ích của người ta, còn tỏ thái độ với chị dâu. Như vậy có tìm được người về thì cũng có tác dụng gì chứ? Nếu như mẹ không làm như vậy thì không chừng bây giờ anh chị cả đã nguyện ý về nhà ở rồi.
Nếu anh chị cả bằng lòng trở về, trong nhà không đủ phòng ở, cha cũng sẽ không để Tuệ Tuệ cùng Hạ Thiên ở trong nhà nữa. Hạ Vi chỉ cảm thấy bản thân như được thức tỉnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT